6 người con gái - Chương 3
Thanh – em là người “yêu qua đường” của tôi lâu nhất. Đâu chừng 7 tháng! Tôi quen em trên mạng. Đầu tiên chỉ chat vui, tôi ấn tượng bởi khả năng hài hước và vài điểm lạ kỳ ở em. Tiêu biểu là…ngày bé em thấy vui khi có đám ma. Em thích chăn trâu ở bãi tha ma và ngủ ở đó. Em bảo ở đó yên tĩnh và mát! Tôi shock tưởng chết. Có lần em và đứa bạn thách nhau 12h đêm đi qua bãi tha ma mà ko dùng đèn pin. Nghe bảo cậu con trai kia run nhong nhóc, tóm chặt lấy em, nhắm mắt đi qua. Còn em vừa đi vừa hát! Ôi, vãi lúa. Em ở trong hiền lành, mềm yếu nhưng luôn tỏ vẻ rất ghê gớm. Quen cả bạn giang hồ. Tôi chat với em hàng ngày, 2 đứa rất hợp nhau. Mỗi tội nhà em xa quá, ở tận Nam Định nên chưa có dịp gặp mặt. Nào tôi đâu có ý tơ tưởng gì? Nhưng đùng 1 cái, 1 hôm em bảo : này, tớ thích bạn đấy! Rồi đùng quả nữa em bảo valentine này (1 tuần nữa) bắt xe lên thăm tôi. Đùng quả chốt em bảo sẽ ở với tôi 3 ngày! 3 quả đùng, tôi như muốn nổ banh xác…
3 ngày chỉ có 1 nam, 1 nữ ở với nhau. Ban ngày thì dễ vì đi lượn, xem phim, ăn kem, ăn phở…buổi tối cũng không khó khi có thể vào chợ sinh viên, ngồi ngắm hồ gươm. Nhưng buổi đêm thì làm sao? Chà, căng cò!
1 tuần trôi qua rất nhanh. Tôi đón em trong ngày lập thu ở bx giáp bát, gió thu nhẹ mơn man cành lá. Tôi nôn nao lắm. Nghĩ ngợi mông lung. Giờ thì bạo dạn hơn xưa nhiều rồi, trong lòng thầm hạ quyết tâm phải vào đời. 20 tuổi rồi còn gì! 20 năm tờ rim chỉ để đi tè quá đủ rồi!
30p sau em xuống, 2 đứa gọi nhau qua điện thoại nhặng xị vì…nào ai biết mặt ai. Tôi có nhìn thấy em qua ảnh avatar yahoo. Em cũng thế nhưng ảnh 2 đứa làm hàng thôi. Thêm nữa ảnh bé ti ti. Tôi hết tả đứng chỗ nào, đi xe gì, mặc áo gì. Em cũng tả y như thế. 1 lúc sau có 1 em buộc tóc, chạy hồng hộc từ đâu đến. Cảm nhận đầu tiên là khuôn mặt hơi xinh xinh. Tôi thì tôi cho 6. Em cao 1m58, dáng vừa, đặc biệt là vòng 1 siêu siêu to. Cho đến bây giờ tôi chưa gặp ai ngực to hơn em. Tay tôi bóp ngực em chỉ bóp được ½ hoặc 1/3 là cao. Vì nó to quá. Chúng tôi chào hỏi rất nhanh. Em lên xe, trên đường đi gió thổi vi vu. Nghe chừng gió đang reo ca chúc mừng tôi sắp có hàng ngon để thịt!
Thanh có vẻ mệt, tôi hỏi gì chỉ trả lời nhát gừng. Em say xe nên xin phép ngả vào vai tôi nghỉ. Gớm chết, lịch sự vãi đái! Em cứ phải làm trò, ngả tẹt ga đi! Em về nhà, rửa mặt, nằm xuống giường và….khóc vì nhớ bố mẹ. Ôi, đm em, em dở hay sao ấy! Tôi ko có kinh nghiệm nên chả biết làm sao. Có lẽ vì đi đường xa + khóc mệt, em nằm cỏng queo ngủ mất. Tôi ngồi lặng lẽ ngắm em. Chẹp, nói chung vượt quá cả tiêu chuẩn của tôi. Nuột, nuột! Tôi ngắm em chán rồi làm trận chế cho đỡ vật. Lát sau đi mua thức ăn về nấu nướng. Em lăng xăng giúp. Bữa cơm của 2 đứa sinh viên có thịt sốt đậu, rau luộc. Em ăn rất ít vì vẫn hơi mệt + vẫn…nhớ bố mẹ. Em cám hấp vãi ra! Chúng tôi ngồi tán chuyện, xem phim chút thì đến 9h, đến giờ đi ngủ….
3 ngày chỉ có 1 nam, 1 nữ ở với nhau. Ban ngày thì dễ vì đi lượn, xem phim, ăn kem, ăn phở…buổi tối cũng không khó khi có thể vào chợ sinh viên, ngồi ngắm hồ gươm. Nhưng buổi đêm thì làm sao? Chà, căng cò!
1 tuần trôi qua rất nhanh. Tôi đón em trong ngày lập thu ở bx giáp bát, gió thu nhẹ mơn man cành lá. Tôi nôn nao lắm. Nghĩ ngợi mông lung. Giờ thì bạo dạn hơn xưa nhiều rồi, trong lòng thầm hạ quyết tâm phải vào đời. 20 tuổi rồi còn gì! 20 năm tờ rim chỉ để đi tè quá đủ rồi!
30p sau em xuống, 2 đứa gọi nhau qua điện thoại nhặng xị vì…nào ai biết mặt ai. Tôi có nhìn thấy em qua ảnh avatar yahoo. Em cũng thế nhưng ảnh 2 đứa làm hàng thôi. Thêm nữa ảnh bé ti ti. Tôi hết tả đứng chỗ nào, đi xe gì, mặc áo gì. Em cũng tả y như thế. 1 lúc sau có 1 em buộc tóc, chạy hồng hộc từ đâu đến. Cảm nhận đầu tiên là khuôn mặt hơi xinh xinh. Tôi thì tôi cho 6. Em cao 1m58, dáng vừa, đặc biệt là vòng 1 siêu siêu to. Cho đến bây giờ tôi chưa gặp ai ngực to hơn em. Tay tôi bóp ngực em chỉ bóp được ½ hoặc 1/3 là cao. Vì nó to quá. Chúng tôi chào hỏi rất nhanh. Em lên xe, trên đường đi gió thổi vi vu. Nghe chừng gió đang reo ca chúc mừng tôi sắp có hàng ngon để thịt!
Thanh có vẻ mệt, tôi hỏi gì chỉ trả lời nhát gừng. Em say xe nên xin phép ngả vào vai tôi nghỉ. Gớm chết, lịch sự vãi đái! Em cứ phải làm trò, ngả tẹt ga đi! Em về nhà, rửa mặt, nằm xuống giường và….khóc vì nhớ bố mẹ. Ôi, đm em, em dở hay sao ấy! Tôi ko có kinh nghiệm nên chả biết làm sao. Có lẽ vì đi đường xa + khóc mệt, em nằm cỏng queo ngủ mất. Tôi ngồi lặng lẽ ngắm em. Chẹp, nói chung vượt quá cả tiêu chuẩn của tôi. Nuột, nuột! Tôi ngắm em chán rồi làm trận chế cho đỡ vật. Lát sau đi mua thức ăn về nấu nướng. Em lăng xăng giúp. Bữa cơm của 2 đứa sinh viên có thịt sốt đậu, rau luộc. Em ăn rất ít vì vẫn hơi mệt + vẫn…nhớ bố mẹ. Em cám hấp vãi ra! Chúng tôi ngồi tán chuyện, xem phim chút thì đến 9h, đến giờ đi ngủ….