6 người con gái - Chương 2
– Hay chị xuống chỗ em chơi. Em cả chị ăn uống, xem phim. Em sẽ nắm tay an ủi chị.
Ấy thế mà chị ấy xuống! Cứ như truyện “vợ nhặt” học cấp 3. Chị xuống thật, 7h sáng chủ nhật điện um lên bảo tôi chuẩn bị ra trạm xe bus đón. Tôi vội vàng phóng ra, thâm tâm cứ sợ chị chê xấu trai – ngày đó tôi nhiều mụn các quý anh chị ạ. Gặp chị ở bến xe, chị xinh làm tôi phê trên bờ đê, ngất trên cành quất. Mẹ ơi, mặt dễ thương quá. Dáng người thấp, da hơi đen (thế khỉ nào tôi quen toàn da hơi đen), người hơi đậm nhưng tóc ngắn, mặt dễ xương lắm! Chị ngại ngùng, tôi e lệ không kém. Hai chị em về phòng tôi, tôi mở phim Thành Long, chị khoái trá xem và cười. Không khí dễ thở hơn. Lát sau 2 chị em nấu cơm. Nhìn dáng chị nhẹ nhàng xào nấu, tôi tự nhiên thấy sao giống 1 người vợ đảm. Không biết lấy đâu ra quyết tâm mà tôi ôm chị từ đằng sau và bảo : cho em ôm 1 chút. Chị cho ôm vài giây rồi đẩy ra bảo thôi, giúp chị rửa rau. Bữa cơm rất vui, 2 chị em vừa xem phim vừa tán phét. Tôi kể chuyện anh bựa bạn chị phòng bên, chị cười muốn sặc cơm. Lát sau tôi tắt điện, 2 chị em ngồi bóng tối xem phim. Đầu tiên ngồi hơi xa, sau nhích dấn. Khi đến gần, tôi run cầm cập nhưng cắn răng nắm lấy tay chị. Rồi khoác vai chị, chị để im, không nói gì…
Hôm đó sau khi chị về, tôi sướng cả tối vì được nắm tay, ôm con gái. Sau đó chị xuống thường xuyên. Đến cuối tuần, như mọi khi tôi lại ôm chị và xem phim. Tôi ôm tầm nửa tiếng thì chán + thích cái khác. Tôi đánh bạo vật chị xuống giường và hôn! Chị giãy giụa và đẩy tôi ra, tôi vẫn kịp hôn được tầm vài giây. Nhưng nụ hôn kiểu này nó khác với những gì tôi nghĩ. Nó như là…ăn 1 con cá luộc! Nó nhớt nhát vì khi giãy nước bọt chị dây cả lên mũi tôi. Chị tính ngồi dậy, tôi đè tay lên bụng và bảo
– Ngồi lâu rồi, mình nằm cho đỡ mỏi
Và giữ chị khư khư như sợ chị chạy mất hút con mẹ hàng lươn. Tôi tắt máy tính , hai chị em nằm trong bóng tối tâm sự. Tôi hết hôn má lại hôn môi, tay ôm eo và cũng bị chị khóa chặt. Nghe chừng sợ bị tôi sờ soạng (khôn ra trò). Tôi thấy hương thơm của chị khác của Đan. Nó ko dễ chịu bằng, nó có nhiều mùi khét của nắng gió hơn. Nó có cái gì đó từng trải, không thanh khiết bằng. Nhưng thôi…xài tạm! Hôn mãi lại chán. Tôi bất thình lình thọc tay vào áo chị thật nhanh và tóm lấy ngực. Ôi, mẹ ơi, sờ được tí rồiiiiiiiiiiiii!!!! Phê vãi xoài. Chị cố giựt ra và bảo trời ơi, làm cái gì vậy? Càng giựt tôi tàng tóm tí mạnh hơn và an ủi, bảo chiều em chút, em thương chị nhất trên đời. Tôi vừa ăn ủi vừa tranh thủ bóp trái đào tiên. Mềm quá, sướng quá! Đầu ti chị nhỏ, tôi vê vê đã cứng đanh. Tôi hết vê đến bóp cả vú, vú trái phải, bóp sạch. Chị vừa cứng đanh vú vừa kể tiếp về công việc. Tôi nghe ít, bóp nhiều, chim cũng cửng nhiều! Bóp 1 lúc tự nhiên thèm mút vú, thế là tôi hăng tiết vịt lên lật áo chị, chị bừng tỉnh, chống trả quyết liệt. Nó y như hội vật nhau ở làng. Chăn chiếu loạn xạ. Chị nghiến răng, gồng lực kêu :
– ư ư ư, bỏ raaa, ịt mẹ bỏ raaa!!
Tôi cũng tìm mọi cách tách tay chị ra, đầu nghĩ “chị ăn cái *** gì mà khỏe thế”! Giằng co 1 lúc chị đuối sức hơn, tôi lật phăng áo ngực. Ngực chị Can Lồ Lộ trước mặt tôi. Ngực chị đầy, vú nhỏ như hạt lạc. Không còn hồng nhưng không thâm. Nó hơi sậm nhưng mát lắm! Tôi vục ngay vào bú tí! 1 tay bóp vú, mân đầu ti, 1 bên mút chùn chụt. Kỳ lạ…người chị mềm nhũn ra như bún thiu! Tôi mút say mê như mút kem! Thật ra…chả thấy vị ngọt ngào gì lắm nhưng cũng thấy khoai khoái! Mút chục phát, tôi thèm quá. Muốn vào đời luôn! Bảo quả này ịt thôi, vào đời nào! Định kéo quần chị ra nhưng chị mang thắt lưng, lại tiện tay tát tôi 2 phát! Giằng co mãi ko làm gì được, chị dỗi đi về. Sau đó tôi có xin lỗi hay làm gì chị cũng ko nguôi giận. Chị có vẻ bừng tỉnh và biết tôi chỉ muốn lợi dụng chị. Giờ đây chị vẫn lận đận khi nuôi con 1 bề. Sau đó lấy 1 lão hói già khú. Tôi có FB của chị nhưng cũng ít hỏi thăm. Từ sau lần đó, nhiều đêm tôi nằm nhớ chị rồi thao thức :
Người về hồn ướt cơn mưa
dột tôi mái-lá-lưa-thưa hứng sầu