6 người con gái - Chương 1
Chào các anh em! Đây là câu chuyện thật của em, không thêm mắm muối 1% nào. Em viết ra như 1 cách hồi tưởng lại những người con gái em đã yêu. Em là thế hệ cuối 8x nên chắc nhiều bác đã trải qua những mối tình kiểu như em. Chuyện bắt đầu thế này…
Ngay từ hồi nhỏ, em đã được đánh giá là ngoan. Đến giờ vẫn ngoan khi không rượu chè, cờ bạc, chơi bời. Đi làm xong thì về nhà làm thêm, đọc báo. Em lên lx để giải trí, xem ảnh chứ chưa 1 lần check choác hay vẫy gái đứng đường! Không biết có nhiều anh em như em ko?
Em sinh ra trong 1 miền quê nghèo ở miền núi phía bắc. Nơi có dòng sông quanh năm đỏ quạch phù sa, có những cánh đồng lúa lúa mênh mang, bát ngát, những triền đê xanh mướt thẳng cánh cò bay. Tuổi thơ là những buổi tối ném lon, nhảy ngựa, nặn đất…cuộc sống bình yên sáng đi học, chiều phụ bố mẹ làm việc nhà, tối đi chơi…cứ như thế cho đến hết cấp 3. Cấp 3 em cũng có thích cô bạn cùng lớp nhưng chỉ đổi trao những ánh nhìn từ xa mà chưa 1 lời thổ lộ! Vì lực học không tệ nên em thi đỗ 1 khoa hot của 1 trường DH ở HN. Cuộc sống sinh viên bắt đầu từ đó…
Năm đầu bố mẹ thuê 1 căn nhà trọ cấp 4 giá rẻ ở gần trường. Bố mẹ cũng sợ ở nhiều lộn nhộn nên bảo em ở 1 mình, muốn ăn gì thì ăn, ngủ lúc nào thì ngủ cho tiện. Bố mẹ cũng bán thóc mua cho cái máy tính pen 4, ram 256. Năm học đầu trôi qua nhanh chóng ko có gì sôi nổi. Khu trọ chỗ em ít phòng, lại toàn đực rựa, ở lớp thì chỉ có độc 3 mống con gái xấu như…cá sấu rừng sú vẹt! Em ít quảng giao nên dù bọn bạn tán gái, lên lớp chém gió nổ choang choác. Em vẫn lủi-thủi lẻ bóng đi về. Chuyện thay đổi khi em vào năm thứ 2 và nối mạng. Việc đầu tiên sau khi em nối mạng là…xem xxxx! Say mê lắm, hồi hộp lắm các quý anh chị ạ. Ai đời, 18 tuổi đầu giờ mới biết thế nào là xxxx, là hàng họ, là nọ kia. Nhưng xem 1 tuần xong là chán + mệt. Vì cứ xem xong là quay tay mệt bải hoải. Sau đó em hay lên mạng chat chit, chém gió với các em. Và em đầu tiên “dính câu”!
Em – Đan, tôi từng mơ ước cưới em sẽ đặt tên con trai là…Trường, con gái thì đặt tên Lê! Em cười loạn nhà khi nghe chuyện đó! Tôi quen em qua một diễn đàn của những người yêu công nghệ. Em hiền lành, bé nhỏ, nước da đen nâu (ai nói da trâu em cũng nhận)! Tóc em dài và mảnh. Em cười nhiều lắm, nói nhiều lắm, giọng khi cao vút như chim trắng tung cánh lên bầu trời! Em trong sáng quá, trong sáng…như tôi vậy! Mối tình đầu là những lần em xuống ăn cơm, tôi đón em ở trạm xe bus. 2 anh em cùng nấu cơm, ăn uống. Để rồi sau đó em thơ ngây nằm ngủ say, mặc tôi say sưa, mỉm cười ngắm nhìn! Có lần…rạo rực quá tôi đánh bạo lấy ngón tay trỏ…chạm nhẹ vào bụng em (chỗ cạnh rốn chứ ko phải bụng dưới, bụng trên nhé)! Sau đó khi em về, sang phòng bên chơi. Mấy anh học khóa trên nghe tôi kể mà cười rũ rượi bảo : tao mà như mày…là tao phịch nó rồi, éo nói nhiều. Sau khi bị kích bác nhiều quá, có lần khi em ngủ, tôi đánh bạo nằm cạnh, ôm ngang qua bụng, ngửi mùi hương thơm thơm rồi thiếp đi lúc nào ko hay. Con gái lúc nào cũng thơm thì phải! Mà thơm lạ lắm, thơm kiểu dễ chịu, thư thái. Hít hà mùi cổ em đã thấy nhẹ nhàng cả người! Em ngủ dậy thấy tôi ôm eo nằm ngủ tít thì chỉ cười! Mối tình đầu là những lần 2 anh em nắm tay nhau, đi chúng 1 chiếc ô khi trời đổ mưa, ra trạm xe bus. Mưa lạnh, bắn xối xả mà 2 đứa trêu đùa nhau cười toe toét! Mối tình trong sáng đó tiếp tục như vậy cho đến khi em rời mảnh đất HN, theo gia đình vào Sài Gòn. Ngày chia tay em, chúng tôi còn chưa trao nhau nụ hôn đầu, chưa kịp nói lời yêu. Giờ em khác xưa nhiều lắm. Em hiện đại, tóc ngắn, ko còn đeo kính. Em hay dự tiệc, đi spa, shopping. Nhiều khi nằm ngẫm lại, tôi nhớ da diết 1 em Đan hiền lành ngày xưa, rồi tự vỗ ngực, ru ngủ :
bình yên nhé sáng lặng thinh
soi gương cười với chính mình vu vơ
bình yên trưa nắng thẩn thờ
lối mòn tôi bước bóng chờ chao nghiêng
bình yên nhé tối cô miên
à…ơi… này hỡi muộn phiền…ngủ ngoan