2 Cô Con Dâu Dâm Đãng - Phần 13
Bước chân mệt mỏi vào nhà, người nhớp nháp mồ hôi, toàn thân trĩu nặng từ tinh thần tới thể lực, hắn chỉ muốn tắm một phát cho mát, đút đại cái gì đó vào dạ dày, rồi nằm ngủ luôn tới mai, hoặc là ngủ luôn đi đừng dậy càng tốt…
Chị Nhung thấy thằng em vào trong bếp, trông hắn mệt đứ đừ như sắp ngất ra. Tạm bỏ mấy củ khoai gọt một nửa vào rổ, nàng với 2 trái chanh cắt ra, pha đường vào khuấy lên, mở tủ lạnh lấy đống đá. Tiện thật, lần đầu tiên biết tới món đá rơi này đã nghiện luôn, nhỏ gọn, dễ tan, không mất công làm đá, chắc tủ lạnh nhà Vy đắt lắm, nàng nhủ thầm.
Tiếp cốc chanh đường từ tay chị dâu, thằng Lộc ngửa cổ uống ừng ực, ngon dã man, nhưng sao hơi đắng đắng, thôi cũng không sao. Hắn lấy quần áo ở nhà rồi chui thẳng vô phòng tắm xối ào ào.
… Bạn đang đọc truyện Con Vy dâm đãng tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//con-vy-dam-dang/
Tắm xong, bước chân ra đã thấy cơm tối sẵn sàng, chị Nhung đang dọn chén đũa ra, thằng Lộc chợt sững người, bà chị hớ hênh quá, một cái cúc bị bung ra, khoe cái khe sâu hoắm và cặp dưa hấu to tròn trắng muốt đung đưa như sắp đập vào mặt.
Sao kỳ lạ vậy nhỉ, tắm xong mà vẫn thấy đầu nóng bừng bừng như bốc lửa, ngực tức tức, cổ họng nghèn nghẹn, thằng Lộc nghĩ thầm, hay là do hôm nay nó căm tức quá nhiều, mà thằng em lại làm phản đúng dịp, chào cờ nghiêm trang như đại tướng Đế Chế Thứ 3 của Phát Xít Đức thế này, có cái gì sai sai…
Cơn căng cứng truyền lên từ hạ bộ khiến lửa dục vọng bùng lên, thiêu đốt lý trí, bản năng lấn át phần người, thằng Lộc chợt nhớ, hắn căm hận đàn bà, mà chị Nhung nết na thùy mị đang đung đưa bầu vú khổng lồ trước mặt nó, là một con đàn bà cực phẩm trong tất cả bọn đàn bà…
Bản năng gốc dâng lên ồ ạt, hắn mơ hồ tưởng tượng được từng đường da nét thịt của cô ả không có chút quần áo nào, liếm môi một cái thèm khát, hắn nhủ thầm, đúng là cực con mẹ phẩm.
Như có một con người khác trỗi dậy từ sâu trong tiềm thức, khát vọng trả thù mãnh liệt lại bùng lên…
… Bạn đang đọc truyện Con Vy dâm đãng tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//con-vy-dam-dang/
Vừa làm xong bữa tối, Nhung đang chuẩn bị đi tắm để còn dọn cơm thì bà Hằng bước vào bếp, dò xét một lượt các món ăn rồi bĩu môi:
“Thứ mất nết, nấu ăn mà mày phanh ngực để dụ dỗ ai? Ở nhà ăn mặc như gái điếm đứng đường. Cả cái nhà này không phải mình thằng Phúc là đàn ông đâu, không biết nó lấy đâu thứ cha mẹ không dạy như mày.”
Nhung giật mình nhìn lại, mới thấy chiếc áo sơ mi đã bung nút từ bao giờ, nàng vội đưa tay chụp lấy chỗ hở rồi chạy bắn lên phòng.
Cơm tối dọn dẹp xong, Nhung kêu mệt về phòng nghỉ sớm, để mặc Phúc ngồi coi TV với cả nhà. Lấy cái áo ngủ mặc vào xong, nước mắt chực trào ra, nhưng nàng kiềm lòng lại, mở to đôi mắt, cảm giác ấm ức trong lòng vơi dần.
Sau tuần trăng mật êm ái, Nhung đã được biết thế nào là vỡ mộng. Nàng đã thành công cảm hóa Phúc về vòng tay mình, nhưng hôn nhân là mồ chôn của tình yêu, bây giờ nàng mới thấm thía ý nghĩa của câu nói này.
Phúc rất yêu vợ nhưng cực kỳ gia trưởng. Hàng ngày phải dậy rất sớm đi học việc, không đưa vợ đi về được nên hắn vô cùng bất mãn. Cạy cục xin ông Long mãi để có tài khoản vào xem camera ở công ty, theo dõi vợ mỗi ngày làm gì, hắn mới bớt chút cảm giác ghen tuông khi tưởng tượng ra cảnh Nhung ngồi suốt cả ngày với 1 đống đàn ông trong phòng.
Hắn rất chiều vợ nhưng chiều không đúng chỗ. Nàng muốn được thử món ngon phố núi, hắn từ chối vì sợ nàng tăng cân, kể cả bộ ngực núng nính bẩm sinh cũng bị cho là mập, ăn cái gì cũng phải kiêng khem. Nàng muốn được vi vu hóng gió, lên đồi thông chơi, hắn lại nói phải siêng năng đi học đi làm cả tuần thì mới nhanh thành nghề.
Cho tới mọi chuyện trong nhà, Phúc hết mực nghe lời cha mẹ. Cúng rằm, cúng mùng 1, đủ loại cúng, đồ ăn chỉ 1 bữa là đổ, ngày 3 bữa nấu 3 lần. Khi mới về nhà chồng, Nhung đã ấm ức khóc thầm suốt mấy ngày, rồi cũng phải quen dần. Cúng cho lắm vào, ăn dư là đổ, nấu ăn rửa bát suốt ngày, bảo làm sao mà gia đình ông Giang lại nghèo!
Cái nghèo lại khuyến mãi thêm bần cùng về văn hóa. Tới bữa ăn là ông Giang bà Hằng lại móc máy, chửi xéo nhau, hiếm có ngày nào bữa cơm được yên bình, đến nỗi thằng Hiếu chẳng dám về nhà dự cơm, chỉ khi nào lễ lạc, bị ép buộc lắm mới về ăn. Bà Hằng không còn động tay vào việc nhà nào nữa, lại thừa hơi quản lý, soi mói, khó tính đủ điều, đi làm về muộn 5 phút bà cũng cằn nhằn, ăn mặc hở chút bắp tay cũng bị nói là con này con nọ đứng đường…
Đã nhiều lần nhỏ nhẹ nói với chồng, nhưng Phúc không nghe mà còn bênh mẹ chằm chặp, thêm vào cái kiểu không cần quan tâm cảm xúc nàng ra sao, chỉ biết sỗ sàng bóp biếc khiến cặp vú Nhung đau nhói, nàng mất cả hứng chưa kịp ra nước đã bị hắn leo lên đút cu vào dập tới tấp rồi xuất tinh khiến nàng thở dài trong vô vọng, đúng là không nằm trong chăn không biết chăn có rận, cả ngày đi làm còn phải lo bếp núc dọn dẹp cho gia đình 5 người khiến nàng chẳng còn thời gian nào để nghỉ ngơi ngoài lúc đi ngủ, khổ nỗi ông chồng “chưa ra tới chợ đã quăng hết tiền” khiến Nhung nhiều đêm trằn trọc thao thức vì ức chế, cay đắng và bức rức khó chịu.
Xoa dòng nước mắt đã khô, Nhung lại trỗi dậy ý muốn khăn gói hết đồ đạc lên xe khách về quê quách cho đỡ khổ, nhưng nghĩ tới 2 thằng em cần đóng học phí, cha vất vả tăng ca mỗi ngày để kiếm tiền chữa ung thư cho mẹ, nàng lại cắn răng chịu đựng cảnh lấy chồng xa xứ, ôsin xứ người.
Trong cái rủi có cái may, ông Long quả rất chí lý khi đề nghị nàng dù lương 7tr chỉ khai báo với mẹ chồng là kiếm được 4tr/tháng, còn 3tr chuyển thẳng về nhà. Chỉ có làm như vậy, Nhung mới tránh phải thấy ánh mắt hằn học khó chịu của Phúc mỗi khi nhắc đến chuyện gia đình nàng cần gửi tiền mỗi tháng để đỡ đần kinh tế.
Thêm nữa nàng có cô em dâu trẻ măng nhưng hiểu chuyện, cậu em chồng mồm mép liên phăng mà rất quan tâm người khác.
Tiếp xúc với cô em dâu học hết lớp 9 vì có chung nỗi buồn cô đơn, Nhung mới ngạc nhiên nhận ra cô nàng lớn hơn vẻ bề ngoài rất nhiều. Giấu sau kiểu ăn mặc mát mẻ khêu gợi hết nấc cùng tính cách trẻ trung nhí nhảnh của nàng là một con người sâu sắc, nhiều hiểu biết về thời trang, nấu nướng, tâm lý đàn ông, cách lấy lòng cha mẹ chồng, nhiều lúc nàng phải phục sát đất Vy về những công thức món ngon, những câu nói nịnh nọt nhằm lấy lòng mẹ chồng.
Đối với nàng, Vy không chỉ là bạn tâm sự, đồng minh, chị em tốt, mà còn là người chỉ dẫn kiến thức về làm đẹp, cách ăn mặc, nữ công gia chánh, và cả chuyện phòng the nữa.
Tuy có đôi lúc, trông Vy như đang lưỡng lự trầm ngâm suy nghĩ, như đang phải phân vân suy tính, lên kế hoạch gì trọng đại, khiến nàng trông già dặn thêm 10 tuổi.
Mải mê nghĩ ngợi, Nhung thấy mắt trĩu nặng, suy nghĩ chìm sâu mờ dần. Cả ngày vất vả cộng với từng đợt thút thít khóc khiến tâm lý nàng thả lỏng, cái đầu nặng trịch đưa nàng vào giấc mộng đẹp.
Mới vừa chớm ngủ được 5 phút, cảm giác có bàn tay chạm vào ngực khiến Nhung giật mình. Cảm giác đang lơ mơ bị quấy phá cộng với đôi đầu ti nhạy cảm đau nhói khiến nàng khó chịu.
“Thôi nào anh, đầu ti em sưng cả ngày khó chịu lắm ấy, anh đừng bóp nữa đau lắm. Em đang buồn ngủ lắm, để em ngủ một chút đi mà.” Nhung càu nhàu.
“Em hay quá cơ, cả ngày hông đụng vô em rồi, đến giờ mới có cơ hội thì em lại đòi ngủ mất. Ăn mặc khêu gợi khoe ngực thì giỏi, chồng bóp thì kêu la. Hay là em để vú cho thằng nào ở công ty?” Phúc dỗi dằn.
“Má lại kể xấu em nữa phải hông? Tai nạn thôi áo em nó cũ đứt nút, em không cố ý. Dạo này ngực em nó nhạy cảm lắm em hông biết sao nữa, anh theo dõi camera công ty em rồi mà còn ghen tuông bậy bạ nữa!” Nhung khó chịu, hắn lại lên cơn ghen mà nàng thì chỉ muốn nghỉ ngơi.
“Anh cấm em không được nói xấu má anh! Anh cưới em về thì em phải biết ý tứ, giữ gìn mặt mũi danh dự cho anh! Không có lửa sao có khói, camera chỉ quay được trong công ty thôi, ai biết em có đi ra ngoài hú hí với thằng nào trong nhà vệ sinh hay không!” Phúc hằn học.
“Thôi em xin lỗi, từ sau em sẽ ăn mặc thiệt kín đáo. Em đang mệt mỏi khó chịu trong người lắm, anh cho em ngủ một giấc đi, đừng nói nữa tội em lắm!” Nhung nức nở, nàng thực sự chỉ muốn ngủ để quên cái ngày đầu năm xui xẻo.
“Hôm nay là ngày nghỉ, em có phải động cái việc gì đâu mà mệt mỏi! Anh đứng sơn lại cái nhà chưa nói mệt thì em mệt khỉ gì. Đừng có hòng giở trò đi ngủ để chối tội. Anh cưới em về thì em là của anh, không thằng nào được đụng vô hết, nghe chưa!” Phúc nổi tính ích kỷ, hắn bóp ngấu nghiến cặp vú khổng lồ khiến Nhung quằn quại chịu đau.
Đang nằm chịu trận, chợt thấy cái của nợ của Phúc đẩy đẩy vào bụng dưới, nàng hốt hoảng:
“Em mệt rã rời mình mẩy, em buồn ngủ lắm, anh hông thương em gì cả.”
“Bổn phận của đàn bà là phục vụ chồng! Em là của anh, nghe chưa? Là của anh! Em không có quyền từ chối anh!” Phúc gầm lên trong cơn ghen tuông.
Hắn giở hai chân nàng lên, canh ngay bướm rồi thô bạo đút vào. Cũng may là Nhung cứ hầm hập như sốt, vú thì cứng ngắc, bên dưới rỉ rả dâm thủy cả ngày nay nên con cu Phúc vẫn chui vào không mấy khó khăn, có điều nàng đang ấm ức nên chưa hứng tình, con bướm chưa nở ra mấy khiến âm đạo khít khao bó chặt như gái còn trinh.
Cảm giác đầu khấc bị bóp chặt, nóng rực như lửa truyền lên khiến thằng Phúc rùng mình, tính sở hữu dâng cao khiến hắn nổi cơn cuồng dâm muốn “hãm hiếp” Nhung, tiếc là suy nghĩ đó kèm con ciu bị chèn nghẹt thở đã làm hắn bất ngờ không kịp trở tay. Cố đẩy thêm vài cái thật mạnh vào bướm vợ rồi nuối tiếc phọt tinh trùng vào đó, hắn không để ý thấy giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.
Hành động của hắn khiến Nhung thất vọng vô cùng. Bao nhiêu nâng niu, nét đàn ông mạnh mẽ nổi loạn nàng yêu giờ đã thay bằng tính độc tài ép buộc, sở hữu một cách biến thái. Đành rằng lên cơn ghen vô lý, không nghĩ tới cảm nhận của nàng thì cũng cho qua được, coi như đó là tình yêu mãnh liệt.
Nhưng vừa đưa đẩy được đúng 3 cái, nàng còn chưa kịp thấy sướng thì đã nghe phọt phọt, cảm giác cũng có nhưng mà thật sự không đủ gãi ngứa, đống nhớp nháp dinh dính ở âm hộ khiến Nhung thấy mình bị coi rẻ như đứa con ở làm việc trong nhà kiêm búp bê tình dục cho chồng, đúng là nhục nhã, nàng thầm nuốt nước mắt cam chịu số phận.
Cảm thấy quê độ mất mặt, Phúc đứng dậy chẳng nói năng gì, vắt cái áo lên vai, đi thẳng vào phòng tắm. Cũng vì cái thái độ làm tình xong mới đi tắm này mà Nhung thấy thật ê chề, người bình thường hẳn là tắm rửa sạch sẽ rồi mới yêu đương, chứ ai lại tiện thể đợi chịch chọt ra mồ hôi xong mới đi tắm bao giờ!
Đang nằm khóc thầm, Nhung chợt hoảng hồn khi thấy có bàn tay to lớn bịt miệng mình, còn chưa kịp phản ứng, một vật gì đó nóng hổi chạm vào bướm, hai mép thịt tách ra mút lấy hung khí hình trụ, nàng quíu người lại, đống tinh trùng đầy ngập trong âm đạo đã phản bội nàng, sượttt, con cặc to đùng cắm ngập tận cán, ọp ọp, tinh trùng ào ạt bị ép phọt ra, lồn đầy cặc lạ, cảm giác căng đầy hết cỡ khiến nàng rùng mình, kẻ hiếp dâm cũng không chần chừ, dập “chày giã cua” ầm ầm vào cái cối thịt ngập nước, đầu khấc to cộ ngoáy vòng vòng lên cổ tử cung khiến tay chân Nhung mềm ra, chân nàng lại giơ cao trong cơn chơi vơi thèm khát như hưởng ứng cùng kẻ lạ.
Nhung cắn môi đê mê, không biết nàng ăn phải cái gì mà bị hiếp lại thấy co giật phọt nước như thế này, cảm giác thật giống lần lên đỉnh thứ 4 định mệnh tuần trước, hay là nàng chán chồng thèm của lạ, hay là nàng uống phải thuốc kích dục, mà chống cự làm gì nữa, gọi cả nhà lên thì cái cối tràn ngập nước lại mất cái chày vồ điêu luyện cứng như thép, dai như trâu, hic, cái kích thước khủng bố cùng cái kiểu húc bình bịch muốn tét cả bướm này, không lẽ là ông Giang…
… Bạn đang đọc truyện Con Vy dâm đãng tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//con-vy-dam-dang/
Thành thật mà nói, Nhung không phải cô gái lẳng lơ. Dù gia đình có hơi khó khăn và bận rộn, nhưng từ nhỏ nàng đã chí thú học hành nhằm đỡ đần cha mẹ, truy cầu hạnh phúc đời người. Khi lớn lên nàng quyết giữ mình trong sạch, có điều ở đời càng muốn điều gì thì càng nhận được ngược lại, chẳng hiểu sao Nhung không say đắm những anh nhà giàu, những hoàng tử cưỡi bạch mã, tổng tài, cả những tài tử hoa hòe ngậm bông hồng, tài lẻ đủ kiểu, miệng làm thơ tay gẩy đàn guitar.
Người nàng mong muốn là một anh đàn ông mạnh mẽ, vững chãi làm trụ cột gia đình, nàng bị hấp dẫn bởi những ai có cá tính ngang tàng, nổi loạn chống lại mọi khuôn sáo, ngoài lạnh trong nóng, hết lòng vì bạn bè và gia đình. Nàng tìm thấy Phúc, chinh phục được con thú hoang dã trong hắn, và rồi nàng vỡ mộng.
Nếu như Phúc không độc đoán gia trưởng bệnh hoạn như thế, nếu như nàng được thỏa mãn mỗi đêm, nếu như nàng không được ông Giang cho biết thế nào là lên đỉnh thực sự, nếu như nàng không bị hâm hấp như sốt, dâm thủy chảy cả ngày, nếu như bị người khác hãm hiếp, nàng đã liều chết chống cự…
Bao nhiêu cái nếu như chạy qua đầu, nhưng mà nàng không hề nghĩ đến việc, làm tình là một trong những bản năng thiết yếu của con người cũng như ăn ngủ đi nặng đi nhẹ, ở đời đã lỡ ăn được một món ngon nào thì sẽ thèm thuồng nhớ mong mãi cảm giác ấy, và đã là cuộc sống, thì không bao giờ có bất kỳ cái “nếu như” nào cả.
Nhung chỉ biết, cơn sốt râm ran trong lồng ngực, cơn váng vất ở đầu, cảm giác sưng phập phồng khó chịu ở bướm đang hạ bớt dần đều qua từng cú dập, từng cái hẩy mông chắc nịch, những cơn co giật nhè nhẹ, cái dùi cứng như thép đục đẽo bọp bẹp dưới cái lồn nở to hồng rực miết chặt lên từng đường gân vằn vện, phát ra những tiếp phọp phẹp, bì bạch, ịch ịch bên dưới.
Sao mà nó chẳng mềm đi đột ngột như của Phúc gì cả, cứ hùng hục như trâu cày thế này, Nhung mê man thầm so sánh khi đôi chân chơi vơi quắp chặt vào lưng kẻ cưỡng dâm, đẩy đưa bờ mông rắn chắc dập bình bịch vào hạ bộ nàng…
“Lẹ lẹ đi ba, anh Phúc tắm có chút xíu là xong liền, địt tét lồn con dâu đi, con sắp sướnggg, ai kêu ba cưỡng hiếp con, hiếp bể lồn con đi ba ơiii.” Nhung rên rỉ, nàng biết thời gian không có nhiều nên vội giục giã.
Vừa nghe xong, bóng đen khựng lại trong giây lát rồi đưa tay giữ cặp đùi làm chỗ tựa, đưa đẩy bằng toàn bộ sức hông, con cu đẩy lên đáy âm đạo, nông rộng con bướm sưng vù hết cỡ khiến Nhung nhăn mặt vì thấy hơi thốn, nhưng mà sướng quá, cảm giác bị chèn ép thật mạnh, cái đầu cặc len lỏi khám phá độ sâu mà Phúc chưa bao giờ với tới khiến nàng rùng mình, sao mà nàng nhạy cảm quá vậy, bị hiếp mà co giật đùng đùng sắp lên đỉnh tới nơi.
Từng tiếng ọc ạch vang lên trong căn phòng tối om, bóng tối như đồng lõa với màn làm tình lén lút này, cảm giác vụng trộm lén lút xen lẫn với bị ép buộc khiến Nhung bị kích thích đến cùng cực, sao nàng lại có sở thích quái đản thế này, nhưng mà chưa cần biết, sướng trước cái đã rồi tính sau.
Khi đôi mông đưa đẩy tới lui đón nhịp dập mạnh hơn nữa, từng cơn co thắt trong bướm khiến cái dùi sắt chọc xuyên suốt vào cái lò nung hừng hực, lần lên đỉnh đột ngột khiến Nhung cứng người líu quíu cả chân tay, cảm giác rần rật toàn thân hơn hẳn cái đỉnh núi từng leo vào tuần trước khiến đôi chân quặp lại, âm đạo nàng đã đón nhận trọn vẹn con cu lạ không phải của chồng nàng.
Da trắng vỗ bì bạch, bình bịch, ạch ạch, Nhung đã lên mây mà tên ác nhân đen thui còn chưa hết sức, hắn cắn răng nén chịu cảm giác tức tối gai gai dồn lên đầu cu, những đường gân nổi ngoằn ngoèo phồng to hơn nữa, ma sát mãnh liệt lên mọi cái gờ nhỏ bên trong nàng, nó vẫn đang siết chặt co rút từng hồi, bao nhiêu là tinh trùng với dâm thủy càng ồ ạt chảy ra mạnh hơn.
“Ba ơi ba, con tới rồi mà ba chưa chịu ra nữa sao, lẹ lên không anh Phúc về.” Nhung van xin chịu trận.
Cái âm đạo bé nhỏ của Nhung đã nở ra nhiều lắm rồi, đã bị chèn không còn kẽ hở, thoi thóp co bóp ọc ạch mà tên hung thủ nặc tha vẫn chẳng chịu tha cho nàng, từng đợt da thịt đập vào nhau phành phạch nghe thật ghê rợn trong phòng vắng, hắn càng ấn mạnh thì nàng càng ưỡn cong lại, con cu lạ ních chật cứng trong lồn, từng thớ thịt trong con bướm căng mọng siết chặt lấy cây hung khí, đôi mông tròn trắng ưỡn cong hết cỡ về phía sau tạo một đường cong tuyệt mỹ.
Nhìn thấy bờ mông nung núc thịt của nàng rung lên từng hồi, đôi vú mất kiểm soát đánh tới lui như hai con hải cẩu trắng muốt nhảy loạn, tên cưỡng gian gác đôi chân thon thả lên đôi vai rắn chắc rồi vươn tay đỡ cặp vú khổng lồ, chợt nhớ điều gì, hắn chuyển qua giữ chắc vai nàng rồi dập thật mạnh xuống.
“Á khít quá, ba ác quá ba ơi, nóng quá nóng quá tét lồn con.” Nàng cong người rên rỉ.
Hai hòn dái đập vào bờ mông trắng tinh, cái chày phồng to hết cỡ đập lút cán vào cái cối ngập nước nghe ọc ọc, hắn như thợ mỏ đào hết lực vào cái hố sâu tung tóe nước ngầm, cái hang dãn ra hết mức về bề ngang cũng như bề dài đến mức Nhung thấy bướm nàng như muốn tét ra vậy, chưa bao giờ đón nhận thứ gì to lớn như vậy nên nó càng co thắt mạnh hơn nữa, cơ bụng nàng cũng giật giật.
Những luồng điện rần rần từ con bướm đầy thuốc kích dục chạy dọc theo cột sống lên óc khiến nàng mê muội, chỗ sâu kín nhất giờ đã bị lấp đầy hoàn toàn, Nhung thở hắt ra thỏa mãn buông lỏng chân tay, từng nhịp thúc sâu hết chiều dài cái chày giã cua vô cái cối bị ép chặt từ hai cái đùi to khiến sự ma sát trở nên quá mức chịu đựng, đôi tay thon thả vươn ra bấu chặt cặp mông của gã đàn ông xa lạ ghịt hết vào cái lồn mở ra hết cỡ ưỡn căng về phía sau.
“A a a ba ơi con raaa.”
Cơn cực khoái ồ ạt kèo đến dồn dập, đôi gian phu dâm phụ cùng nhau giật giật vài cái rồi gồng cứng người với nhau, đôi núm vú cô con dâu ngoan hiền vểnh cao lên, nước bắn ra tung tóe ướt đẫm ga giường, con cặc lút sâu trong con bướm múp rụp giật như AK bắn liên thanh đẩy hàng trăm triệu quân binh vô tận đáy lồn, từng luồng tinh dịch nóng hổi ào ạt như suối phun đầy chật ních khiến cơn tột đỉnh khoái lạc ập tới như sóng dữ đẩy khắp toàn thân, một lần, hai lần, ba lần khiến Nhung thấy trước mắt nổ tung sao xẹt, nàng hết biết gì nữa.
Tên ác phạm đen thui thở hồng hộc, thả lỏng đôi tay bấu chặt người Nhung. Nàng thả lỏng người ra, 4 lần cực khoái liên tiếp đã vắt sạch sức lực trong người, môi bướm no tròn co giật nhè nhẹ, từng dòng tinh dịch trắng đục òng ọc chảy ra khiến nàng khoan khoái lịm đi trong cảm giác đê mê hoan lạc từ trước đến nay chưa từng có, để lại một cảm giác thỏa mãn tột cùng, cơn đau đầu váng vất chẳng còn, đầu vú đau nhức bớt đi hẳn cũng nhờ kẻ cưỡng gian nâng niu tránh đụng phải bầu ngực, bên dưới chẳng còn bức bối khó chịu nữa, có chăng chỉ còn từng luồng điện sung sướng nhỏ nhẹ chạy khắp người…
Thân thể Nhung thật đẹp, đôi chân co duỗi e ấp che lấp con bướm no nê thỏa mãn, cái lưng lượn cong chỗ chiếc mông tròn lẳn, bụng dưới thon gọn đầy đặn đến cái rốn đáng yêu giữa cái eo khỏe mạnh rồi đến cặp thỏ mập mạp mũi hồng, mà cặp thỏ ngọc này phải gọi là hải cẩu mới đúng, vừa trắng lại vừa to tròn tự nhiên nằm phè phỡn trên ngực nàng, đôi môi hơi hé mở, cánh mũi vừa phải không quá cao trông chất phác tự nhiên, đôi mi khép hờ, mồ hôi đẫm ướt toàn thân trong chiếc áo ngủ mỏng phác họa một nét đẹp thật tự nhiên mà dung dị…
Tiếng cửa mở ra đột ngột một tiếng kẹt khiến Nhung giật mình tỉnh giấc, thôi chết, cái bóng đen kia vừa mới trùm chăn cho nàng, vẫn còn đứng ở chân giường thế kia thì trốn đi chỗ nào, dù có tủ áo cũng chẳng kịp chạy vào, chồng nàng đã đứng ở cửa kia rồi, nàng chẳng thể ngờ sự tình loạn luân với ba chồng vỡ lở nhanh như vậy, cũng chỉ tại cơn sướng khoái đồng điệu cùng lúc, nhịp đập hai con tim cùng lên đỉnh khiến cả hai chẳng nghe thấy tiếng bước chân của Phúc.
Nhung ứa nước mắt cay đắng, biết phải làm sao, mới cưới chồng vài tháng đã ngoại tình với cha chồng ngay trên giường cưới, bị bắt tại trận thế này, lẽ nào lần sung sướng tuyệt vời lần đầu, cùng là lần cuối trong đời…
… Bạn đang đọc truyện Con Vy dâm đãng tại nguồn: http://truyencogiaothao.info/truyen//con-vy-dam-dang/
Phúc nheo mắt, khi mở cửa ra hắn thấy Nhung đang nằm ngửa trong màn qua ánh sáng tờ mờ từ cái bàn thờ dưới bếp, nhưng ở góc mắt thoang thoáng có cái gì đen đen ở đuôi giường thì phải.
Bước lại gần, hắn đứng đợi vài giây cho mắt quen với bóng tối, à thì ra là cái góc màn, chắc Nhung mắc trước khi đi ngủ, sao lại trùng hợp vậy nhỉ, nhìn xa trông nó tròn tròn y hệt như cái vai người trưởng thành.
“Anh mở cửa mạnh ghê làm em giật mình. Chui vô nằm không muỗi cắn. Em ngủ cái đã mai còn đi làm.” Lên tiếng thu hút sự chú ý của chồng, Nhung cố ngắn gọn và hơi có vẻ lạnh lùng để hắn khỏi nghi ngờ, thực ra trái tim nàng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, không biết Phúc đã phát hiện ra chưa.
“Sao em gắt gỏng ghê hà, giận anh hả?” Vén màn ngồi vào giường, Phúc thắc mắc thái độ càu nhàu của vợ.
“Em muốn ngủ anh có cho ngủ đâu. La đau anh cũng hổng tha. Lên cơn ghen tuông vô lý cái là hông đếm xỉa vợ nghĩ gì luôn. Thiệt tình, bao nhiêu điều anh hứa hẹn lúc cưa em giờ anh quên hết rồi. Nhìn cái mặt thấy mà ghét!” Nhung giải tỏa những ấm ức bấy lâu để đè nén cảm giác hồi hộp xuống, nàng buông một câu dỗi hờn để không khí bớt căng thẳng.
May quá đi mất, nàng thầm thở phào, cũng may “tên thủ phạm đen bóng” đã nhanh tay, 4 góc đã căng sẵn nên chỉ gạt 1 cái là tấm màn phủ xuống che khuất mọi thứ, nhưng mà chỉ cần bước thêm 1 bước nữa thôi, Phúc sẽ thấy rõ ràng cái bóng đen lúc nãy bây giờ đang run lẩy bẩy nằm dán trên mặt đất cạnh cái chân giường.
“Tại anh yêu em quá mà, em cứ lại gần ông nào là anh thấy tức điên lên rồi, má cứ nói này nói nọ nữa, làm anh bực quá.” Phúc phân trần giải thích.
Đảo mắt một cái, thầm thở dài vì ông chồng mình giải thích cứ như đổ thêm xăng vào lửa, Nhung mệt mỏi thở ra:
“Má nói gì vậy anh?”
“Má nói… mà thôi không có gì. Ngủ đi em, anh mệt rồi.” Phúc buông một câu chưng hửng rồi choàng tay ôm vợ, kéo cái chăn lên đắp.
Nghe chồng nói mà Nhung sững sờ, bảo làm sao mà người ta nói thanh niên không nên cưới vợ khi còn tuổi đôi mươi. Phúc mới 22 tuổi, còn quá trẻ và kiêu hãnh. Làm tình xong là lúc tuyệt hảo để làm lành, âu yếm, ve vuốt tình cảm cho đôi lứa. Làm rẹt rẹt như đi đái xong quăng vợ qua một bên đi tắm đã đành, đến lúc thấy mình có lỗi thì xấu hổ không chịu xin lỗi, lại còn thêm cái quả gợi câu chuyện ra rồi không đưa đáp án!
Đưa bàn tay vuốt mặt một cái vì Phúc quá dở trong chuyện tâm lý, hèn gì hắn ra giang hồ lăn lộn hơn 10 năm vẫn chỉ là chân sai vặt buôn chục tép cỏn con của mấy băng đảng, Nhung thở dài lần thứ bao nhiêu không nhớ nổi, không biết hắn có phải con thật của ông Giang hay không mà từ ngoại hình, tính cách lẫn kích thước con ciu đều trái ngược hoàn toàn!
Bình thường nằm vẩn vơ suy nghĩ cái vấn đề bà Giang nói gì với Phúc, chuyện ông chồng đầu đất phân vân bên tình bên hiếu xong cái đối xử nát bét cả hai bên chắc sẽ làm nàng mất ngủ cả đêm.
May mắn sao, từng cơn sóng râm ran nhẹ nhàng dào dạt đến từ con bướm múp mát vẫn còn đang co giật truyền lên đầu, mồ hôi bốc hơi từ bắp tay bắp đùi lành lạnh khiến nàng rùng mình nhè nhẹ, đầu gối e ấp chụm vào nhau run rẩy, âm môi sưng to do bị vùi hoa dập liễu quá mạnh cạ vào nhau truyền lại cảm giác tê rần dư âm khoái lạc.
Cái cối no nê đang rỉ rả òng ọc tinh trùng hơi dinh dính mang cảm nghĩ đầy dâm đãng, nàng vừa bị hiếp toét cả lồn, đầy chặt cả bướm, chặt chặt, Nhung thầm chép miệng, định bụng ra phòng tắm rửa ráy cho sạch sẽ thoải mái nhưng mà uể oải trong sung sướng cũng là một loại hưởng thụ, lâu lắm rồi mới được thư thái toàn thân đã đời đến thế này.
Chìm sâu vào giấc mộng, Nhung mê man với ý nghĩ cấm kỵ trong đầu, giá mà ngày nào tên nặc tha kia cũng đến hiếp nàng té đái như hôm nay thì tuyệt vời biết mấy…
Tiếng thở của Nhung lớn hơn một chút, đều đều nhịp chứng tỏ nàng đã say ngủ, Phúc liền mở mắt ra.
Trực giác của hắn cho biết, có điều gì đó không đúng ở đây. Hắn vừa mới tắm xong, đầu óc sực nức mùi dầu gội, nhưng lúc đắp cái chăn, hắn lại ngửi ra một vài thứ kỳ lạ.
Chẳng hay Nhung ngủ luôn mà không đi vệ sinh như thường lệ là vì nàng quá mệt mỏi rồi hay là đang muốn che dấu điều gì, nhưng mà cơn buồn ngủ đang lên của hắn đã bị dập tắt ngay khi hắn ngửi thấy mấy cái mùi lạ lùng trong chăn!
Đầu tiên là mùi tinh trùng. Khác hẳn với mọi khi, hôm nay mùi bốc lên nồng đậm và tanh hơn hẳn, đối với người làm tình mỗi ngày như hắn thì không thể nào. Chỉ có đàn ông lâu lắm rồi không xuất tinh mới có kiểu tinh đặc sệt tới tanh tưởi như vậy.
Tiếp theo là cái mùi ngai ngái thoang thoảng rất nhẹ, nói là mùi nước đái cũng không phải, mà mồ hôi thì cũng không. Chẳng lẽ hôm nay Nhung ăn phải cái gì nên mồ hôi nàng có mùi kỳ lạ như vậy, hắn thầm tự hỏi, khịt mũi mấy cái, đúng là cái mùi này bốc lên từ thân dưới nàng, chắc là khí hư chăng.
Cuối cùng là một cái mùi bơ bơ xen lẫn khét khét, Phúc không lạ gì mùi này. Mỗi khi hắn đi làm cả ngày về sẽ bốc ra cái mùi mồ hôi đầm đìa này, ông Giang lẫn thằng Lộc cũng vậy. Nhưng mà trong cái phòng ngủ chỉ có hai vợ chồng này, Phúc vừa đi tắm xong thì cái mùi này là của ai?
Vậy thì không thể sai được, cái bóng đen ở góc mắt lúc hắn mở cửa ra không phải là cái màn, mà là một thằng đàn ông!
Vấn đề khó nghĩ tiếp theo là, cái bóng đó là của ai?
Phúc thầm chửi bậy, đụ mẹ, ông Giang qua nhà ông Long chúc Tết Dương, thằng Lộc ăn cơm xong ra ngoài chạy bộ như thường lệ, vậy thì, không lẽ bây giờ trong phòng là thằng ăn trộm nào?
Nhẹ nhàng đưa ngón tay đẩy cánh cửa tủ đầu giường mở ra, quờ lấy con dao bấm đã từng chinh chiến với hắn gần chục năm, đè lưỡi dao bật ra không một tiếng động, Phúc lẻn ra khỏi chăn đặt chân xuống nền nhẹ nhàng như một con mèo rừng, tay trái cầm chiếc đèn pin bỏ túi bấm “cạch” một tiếng, tay phải thủ thế sẵn sàng, hắn lia đèn thật nhanh qua kệ sách ở góc phòng.
Không thấy ai, ánh đèn rất nhanh chiếu xuống đất, quét qua gầm giường một lượt, cũng lại trống trơn.
Phúc lại rọi đèn xuống chỗ chân giường một phát, cái góc màn hiện ra như trêu ngươi. Vậy là bây giờ chỉ còn có cái tủ quần áo nữa mà thôi. Xoay con dao bấm gấp lại bỏ vào túi, Phúc đưa tay cầm cái búa để ngay góc tường. Dù sao thì hắn đang hưởng án treo, giờ dính thêm cái án “Giết người” như ông Lê Minh Phương chém trộm đột nhập vào nhà lĩnh 9 năm tù thì thật không đáng. Chỉ cần gõ cho đau nó khỏi chống cự được rồi, không đánh vào đầu sẽ không sao.
Đưa cây búa ra móc vào tay nắm cửa tủ, Phúc soi đèn pin và kéo mạnh một cái, thật bất ngờ, trong tủ ngoài quần áo ra cũng chẳng có ai cả.
Ngỡ ngàng, Phúc lẩm bẩm, không lẽ mình thần hồn nát thần tính hay sao, cẩn thận hơn nữa, hắn soi kỹ vào sau mấy cái áo với váy, kể cả trẻ con 10 tuổi cũng không có chứ đừng nói là trộm.
Trẻ con 10 tuổi… khoan đã, trong nhà không phải là có thằng Hiếu 14 tuổi hay sao? Làm sao dám chắc là nó về nhà ông Long hay chưa? Phúc giật mình, nhìn về phía cánh cửa phòng. Khi cánh cửa mở ra hết cỡ như bây giờ, thì đủ chỗ cho một đứa trẻ núp vào phía sau…