12 Nữ Thần - Chương 377: Phỏng Vấn Nhân Tài
Trong lòng đất ngập tràn bí ẩn có không ít thế lực đang ẩn mình, có những thế lực hùng mạnh như Quỷ Môn Quan, Thế Giới Ngầm, Thiên Cơ… có những gia tộc lâu đời như Ẩn gia, Tiêu gia… Lòng đất còn là nơi ẩn náu của những tổ chức dị giáo, tà đạo, tội phạm, trong đó có một tổ chức gọi là Dạ Đoàn.
Không ai biết Dạ Đoàn lớn mạnh ra sao, nhưng bất cứ ai du hành trong lòng đất đều từng nghe qua về băng cướp Dạ Đoàn. Điều khiến Dạ Đoàn nổi tiếng trong lòng đất là vì một khả năng đáng sợ của Dạ Đế, kẻ đứng đầu Dạ Đoàn. Khả năng này chính là ám.
Ám, ngoài nghĩa là bóng tối còn có những nghĩa khác, trong đó có một nghĩa là âm thầm đeo bám, hãm hại, ví dụ như ma ám, cô hồn ám, ám sát…
Năng lực ám của Dạ Đế là xâm chiếm linh hồn con người và biến nạn nhân thành một xác sống thực hiện mọi chỉ thị của Dạ Đế một cách vô điều kiện. Khác với âm binh hay cương thi, người bị Dạ Đế ám vẫn còn sống nhưng không thể làm chủ được hành vi của bản thân, tương tự với đoạt xác, nhưng đoạt xác chỉ đoạt một người, còn Dạ Đế có thể ám vô số người.
Nhiều người tin rằng khả năng này có liên quan đến một dị thuộc tính hệ ám, dị ám đế vương Hư Không Bổn Nguyên.
Nhưng sự thật như thế nào? Có lẽ chỉ có Dạ Đế biết rõ.
Căn cứ bí mật của Dạ Đoàn là một không gian u tối, trong nơi tối tăm như vậy, lại có một sinh vật còn tối tăm hơn cả bóng tối, hắn có hình dạng tựa như con người nhưng toàn thân là bóng tối, tối đến nỗi người khác có thể nhìn thấy hắn nổi bật trong bóng tối xung quanh.
Người khác là ai? Là một thanh niên trẻ tuổi, hắn tiến về phía sinh vật tăm tối kia và nói: “Theo tin tức mới nhận, Vòng Xoáy biến mất, Thăng Long đã trở về Hà thành, tuy nhiên không có tung tích gì của Võ Phi Dương.”
Sinh vật bóng tối phát ra âm thanh u ám: “Vòng Xoáy biến mất, nghĩa là hắn đã hoàn toàn nắm giữ năm trong sáu loại thuộc tính nguyên tố cơ bản.”
Thanh niên gật gù, sau đó lên tiếng hỏi: “Ta vẫn luôn thắc mắc một điều, ngươi nhận ra hắn sở hữu hắc hồn từ khi nào?”
Sinh vật bóng tối ném ra một tấm ảnh cũ, thanh niên chụp lấy và xem qua, dù trong bóng tối nhưng gã vẫn có thể thấy rõ trong ảnh là Dương lần đầu hóa thành dạng Hắc Vũ Tiên Long và tung một đấm xuống đất đánh bại tất cả đối thủ trong cuộc thi liên học viện, trong hình, cú đấm của Dương tỏa ra linh lực màu đen.
Linh lực phát ra màu đen, nếu là một người luyện hồn hệ ám thì không phải chuyện gì lạ, nhưng trong thời điểm đó, Dương chỉ là một Linh Sĩ, linh hồn còn quá yếu ớt để khó thể dung nạp bất kì thuộc tính nào.
Sau khi cho thanh niên xem hình, sinh vật bóng tối nói: “Một phân thân của ta từng ám vào người hắn khi hắn trên đường xuống Thế Giới Ngầm, tuy bị lông chim Lạc phá nhưng vẫn kịp lưu lại một phần ẩn nấp trong bóng của hắn.”
Thanh niên nghe thế liền gật đầu nói: “Hiểu rồi, vậy nên sau khi ta đánh nhau với lông chim Lạc và chiếm lấy phần hồn trong bóng hắn, ngươi lập tức phát hiện ra, cho nên khi ta chuẩn bị rời khỏi Địa Tâm Cảnh, ngươi đã phái Dạ Đoàn đến gây rối Thế Giới Ngầm và bắt chúng ta đến đây.
Sinh vật bóng tối gật đầu: “Tốt nhất ngươi nên yên phận, Quạ Thần Ám Nha đã chết rồi, ngươi chỉ là một trong những cọng lông sót lại, còn nghĩ đến chuyện động vào hắc hồn thì đừng trách ta.”
Gã thanh niên nhún vai, vừa quay lưng bỏ đi vừa nói: “Thôi nào, hắc hồn cộng với Ám Nha và Hư Không Bổn Nguyên, đây chẳng phải là sự kết hợp đầy tăm tối sao?”
Ánh mặt trời do linh lực tạo thành tỏa sáng báo hiệu một ngày mới ở nhà họ Siêu. Vợ chồng gia chủ Thống Thanh kết thúc một đêm trằn trọc trước nguy cơ đến từ Siêu Ngụ Kiên.
Khi hai vợ chồng lão lần nữa bàn bạc kế hoạch, chợt có tiếng gõ cửa.
Tích Thi bước ra mở cửa, nhìn thấy gã đàn ông trung niên ăn mặc lịch lãm đứng trước cửa, Tích Thi cố giấu vẻ mặt khó chịu để lễ phép cúi chào rồi mời gã vào nhà.
Nhìn thấy người đàn ông, gia chủ Thống Thanh cũng cố giấu cảm xúc khó chịu trong lòng. Gã đàn ông này không phải người họ Siêu mà là Trịnh Gia Đổ, một người rất có chức quyền ở Thiên Cơ, đảm nhận trách nhiệm tìm kiếm nhân tài đưa về Thiên Cơ.
Điều khiến vợ chồng Thống Thanh khó chịu là vì Trịnh Gia Đổ nổi danh háo sắc, gã thường lạm dụng quyền lực để ve vãn những phụ nữ có nhan sắc ở khắp những nơi lão đặt chân đến để chơi qua đường, hơn nữa, gã còn nhiều lần sàm sỡ và nhìn Tích Thi bằng ánh mắt dâm dê khiến nàng và Thống Thanh rất khó chịu nhưng không dám phản ứng. Trong gia tộc, Thống Thanh là người nắm giữ quyền lực cực lớn, nhưng so với tổ chức khổng lồ như Thiên Cơ thì chủ một gia tộc suy tàn như lão chẳng là gì, thậm chí nếu khiến Trịnh Gia Đổ không hài lòng thì cái ghế gia chủ của lão cũng khó giữ.
“Đã lâu không gặp, gia chủ phu nhân trông ngày càng hấp dẫn nha!” Trịnh Gia Đổ cười dâm dê nói với Tích Thi.
Tích Thi gượng cười đáp lại, sau đó lảng tránh đi lấy nước pha trà.
Trịnh Gia Đổ ngắm nhìn cặp mông tròn lắc lư theo từng bước chân của Tích Thi cho đến khi nàng rời phòng khách, lão quay sang nói với Thống Thanh: “Nhận được tin Siêu gia phát hiện ra một thiên tài tên Siêu Ngụ Kiên nên ta vội vã đến đây ngay. Gia chủ sắp xếp cho ta gặp hắn ngay nhé!”
Nghe Trịnh Gia Đổ nói, trong đầu Thống Thanh chợt lóe lên một ý nghĩ, thay vì dùng mỹ nhân kế, lão có thể dùng kế mượn giao giết người, chỉ cần khiến Ngụ Kiên xung đột với Trịnh Gia Đổ, khi đó Ngụ Kiên đừng mơ đến cái ghế gia chủ nữa.
Nhưng gây xung đột bằng cách nào? Thống Thanh có cách. Hơn một năm trước, Trịnh Gia Đỗ có đến để tiếp nhận nhân tài trong cuộc thi năm ngoái, lúc đó Trịnh Gia Đổ có để mắt đến một cô gái xinh đẹp và hỏi Thống Thanh về thông tin của cô gái, vài tháng sau đó Trịnh Gia Đỗ lại đến và lại hỏi về cô gái, nhưng lúc đó nàng đã rời khỏi gia tộc để tìm kiếm em trai, cô gái bị Trịnh Gia Đổ để mắt chính là Tịnh Nghiên.
“Thưa ngài, Siêu Ngụ Kiên sẽ sớm đến đây trong sáng nay, à, ngài còn nhớ cô gái tên Tịnh Nghiên mà ngài từng hỏi ta chứ? Siêu Ngụ Kiên chính là em trai ruột của Tịnh Nghiên.” Thống Thanh nói.
“Thật sao? Vậy phiền gia chủ mời cả Tịnh Nghiên đến cho ta kiểm tra nhé, em trai là thiên tài thì biết đâu Tịnh Nghiên cũng có tài năng tiềm ẩn, nếu đùng vậy thì ta sẽ xin thêm cho nàng ta một suất đến Thiên Cơ.”
“Nếu vậy thì quá vinh hạnh cho nhà họ Siêu!” Thống Thanh mừng rỡ nói, nhưng sự mừng rỡ của lão là vì biết chị em Ngụ Kiên sắp rắc rối to với Trịnh Gia Đổ.
Để chắc chắn, lần này Thống Thanh không sai người đi mời nữa mà tự mình đi.
Thống Thanh đi được một lúc lâu thì Dương đến từ hướng khác sau một hồi la cà.
Bên trong, khi Thống Thanh đi thì Trịnh Gia Đổ liền giở trò đồi bại với Tích Thi, gã gọi Tích Thi ra, lấy cớ hỏi thăm tình hình gia tộc để ép Tích Thi ngồi cạnh mình, hỏi được một lúc thì gã dùng bàn tay thô ráp định sờ vào đùi Tích Thi, nhưng đúng lúc này thì Dương gõ cửa.
Tích Thi hú hồn đứng dậy bước ra mở cửa.
“Chào gia chủ phu nhân, ta đến để chịc… à nhầm, ta đến để hỏi về căn nhà.”
“Ngụ Kiên! Vào đi, gia chủ vừa đi khỏi, tiện đây có ngài Trịnh Gia Đổ đến từ Thiên Cơ muốn gặp ngươi.”
Dương nhìn Trịnh Gia Đổ, tuy ngoại hình là một gã trung niên nhưng Dương nhờ vào Google nên biết tuổi lão hơn xa vẻ bề ngoài, điều đáng sợ là những người đến từ Thiên Cơ mà Dương gặp qua đều có đẳng cấp rất cao, từ Siêu Quần, Trịnh Tính Phong, Trịnh Thiên Minh, Trịnh Phá Tư…, ngay cả Trịnh Gia Đổ này cũng là một Linh Đế trung cấp. Điều này nói rõ vì sao Thiên Cơ là một trong ba thế lực hùng mạnh nhất trong lòng đất.
Linh Đế trung cấp tuy mạnh nhưng với đẳng cấp hiện tại của Dương thì không còn là vấn đề, nhưng hắn đang giả dạng Ngụ Kiên nên phải giả vờ tỏ ra sợ hãi đôi chút, e dè từng bước tiến lại và cúi chào.
Trịnh Gia Đổ xem xét Dương trong hình dạng Ngụ Kiên rồi gật gù nói: “Còn trẻ vậy mà đã là Linh Vương, chỉ riêng về đẳng cấp thì ngươi đã đủ tư cách được Thiên Cơ đào tạo, tốt lắm!”
Sau đó gã bảo Dương ngồi xuống và tự giới thiệu: “Ta là Trịnh Gia Đổ, người đảm nhiệm việc tìm kiếm nhân tài từ các gia tộc, tổ chức lệ thuộc để đưa về Thiên Cơ đào tạo. Ta nghe nói ngươi có một chị gái rất xinh đẹp phải không?”
Nghe thế, Dương nhướng mày.
“Đừng hiểu nhầm, ta chỉ nghĩ rằng với tài năng của ngươi thì chị gái ngươi không thể là người tầm thường được, cho nên ta muốn đánh giá năng lực của nàng, nếu được thì ta sẽ mang cả hai chị em cùng đến Thiên Cơ học tập.” Trịnh Gia Đổ giải thích.
“Xin lỗi, chị gái ta chỉ muốn sống cuộc sống bình yên bên gia đình.” Dương nhẹ nhàng từ chối.
“Muốn bình yên thì cần phải đủ mạnh để bảo vệ sự bình yên đó, chẳng lẽ điều này ngươi cũng không biết?” Trịnh Gia Đổ hỏi.
Tất nhiên Dương biết, hắn cố gắng mạnh lên không phải vì theo đuổi sự bình yên sao?
Lúc này, Siêu Thống Thanh trở về cùng với Tịnh Nghiên.
Nhìn thấy Tịnh Nghiên, mắt Trịnh Gia Đổ sáng rực, nếu Siêu Tích Thi có nhan sắc khiến người ta muốn bế lên giường thì Siêu Tịnh Nghiên lại có vẻ đẹp mà ai cũng muốn cưới làm vợ.
Siêu Thống Thanh không hề nói đến sự có mặt của Trịnh Gia Đổ nên Tịnh Nghiên tỏ ra bất ngờ, nàng từng thấy Trịnh Gia Đổ phát biểu trong cuộc tuyển nhân tài năm ngoái và nghe vài lời đồn về sự háo sắc của gã.
Lúc này Trịnh Gia Đổ nói với Thống Thanh: “Ta có dẫn theo một vài nhân tài từ Thiên Cơ đến đây chơi, phiền gia chủ dẫn họ đi tham quan một buổi nhé, họ đang ăn cháo lòng gần đây.”
“Vâng…” Thống Thanh gật đầu, sau đó định gọi Tích Thi cùng đi, nhưng Trịnh Gia Đổ lại nói: “Tích Thi ở lại nhé, dù gì cũng là khách, ở nhà không có chủ thì hơi ngại…”
Nghe thế, Thống Thanh khựng lại, thầm than không hay, nhưng lại nghĩ đến khả năng lớn là Ngụ Kiên sẽ trở mặt với Trịnh Gia Đổ vì Tịnh Nghiên nên Tích Thi sẽ không bị ảnh hưởng.
“À… Vì phỏng vấn nhân tài nên ta cần chút yên tĩnh nhé!” Trịnh Gia Đổ nói thêm khi Thống Thanh mở cửa rời đi.
Thống Thanh gật đầu, lão hiểu ý của Trịnh Gia Đổ là muốn lão kích hoạt kết giới ngăn cách căn nhà lão với bên ngoài.