1001 Đêm X - Phần 3
Vừa gặp con Năm, Cả Ngố đã reo lên:
-Em hay quá! Anh theo cách của em chỉ kể chuyện cho vợ anh nghe, quả nhiên nó nứng lồn hết biết. Rồi sau đó anh nói nó phải bú cặc anh trước thì anh mới chịu kể tiếp thì cô nàng ngoan ngoãn chịu bú liền.
Con Năm nghe nói cả cười, nói:
-Em đã chỉ anh thì không bao giờ “trật rơ” hết!
Cả Ngố móc trong người ra một sấp tiền thật dày dúi cho con Năm, nói:
-Một chút này để đền ơn em đó. Bữa nay kể thêm chuyện cho anh nghe.
Con Năm đút tiền và bóp, gật đầu:
-Được. Hôm nay em sẽ kể cho anh truyện “Bốn con sư tử”.
Cả Ngố lấy làm lạ hỏi:
-Ủa! Chuyện mấy con “sư tử” thì có ăn nhập gì đến chuyện “dê” đâu mà em kể làm gì?
Con Năm nghe Cả Ngố nói mà bực mình nhưng lấy làm buồn cười, chỉ khẽ lắc đầu nói:
-Sao ba má anh khéo đặt tên cho anh thiệt! Sư tử đây có phải là sư tử trong sở thú đâu? “Sư tử” có nghĩa là một người đàn bà dữ dằn, đại khái là một “bà chằng” đó! Đã hiểu chưa ông?
Cả Ngố mỉm cười, gật đầu:
-À! Thì ra là vậy. Nếu em không giảng nghĩa thì làm sao anh hiểu được.
Con Năm cười, nói:
-Giờ thì hiểu rồi phải không? Vậy thì im đi nghe em kể. Chuyện này cũng do mấy anh Việt kiều kể lại cho em nghe đó. Chuyện xảy ra tại nước Mỹ.
Và con Năm bắt đầu kể…
*
* *
Tại “Quận Quít” thuộc tiểu bang C. ở nước Mỹ, có 4 mụ đàn bà Việt Nam tên là Thu, Liên, Ái và My. Cả bốn thân với nhau từ bé lúc còn ở Việt Nam Sang đến Mỹ, tình cờ cả bốn gặp lại nhau và lại sống gần nhau cùng một thành phố, chỉ cách nhau chừng vài phút đồng hồ lái xe. Bốn mụ rất có nhan sắc, người trông rất đẹp đẽ nhưng phải cái tội vừa dâm lại vừa hung dữ. Tuổi người nào cũng ngoài 30 rồi, nhưng còn “kén chồng” bạo lắm. Mụ Ái là bà góa, vì lấy chồng không được bao lâu thì chồng chết bởi mụ hành anh ta quá đến độ chịu không nổi mà mắc bệnh đau tim rồi ngã lăn đùng ra chết bất đắc kỳ tử. Mụ Thu thì bỏ chồng vì vịn cớ cặc anh ta nhỏ quá, chơi mụ ta không đã. Còn hai mụ Liên và My tuy được tiếng là độc thân nhưng sự thật mụ nào cũng có ít nhất “mấy đời bồ”, nhưng không mụ nào chịu lấy chồng vì chỉ thích ở vậy tìm trai để đụ cho “sướng lồn”.
Những người đàn ông Việt Nam cũng như đám trai tơ ở tại “Quận Quít” rất nhiều người bị mắc hởm 4 mụ đó. Mụ nào cũng dùng nhan sắc và những lời ngọt ngào để dụ đàn ông. Nhưng chỉ cặp được một thời gian thì mụ nào cũng “chán ngấy”, bỏ người mình dụ không thương tiếc để đi tìm người khác mà cặp. Nhiều người đàn ông “đồng tình cảnh ngộ”, khi biết được “rơ” của 4 mụ thì đều thở dài lắc đầu. Họ đặt cho 4 mụ kia một biệt danh chung nghe “rất kêu” là “Bốn con sư tử”.
Bốn mụ rất thích mướn phim “con heo” về coi. Mỗi lần tụ tập như thế, mấy mụ bỏ tiền ra mua rượu đắt tiền về uống. Chẳng biết có thật hay không, nhưng mấy mụ khoe rằng có những chai rượu lên đến hai ngàn đô la một chai. Và mỗi lần vặn phim lên là mấy mụ chụm đầu lại coi thật tỉ mỉ và say mê. Thấy đoạn nào “hay hay” thì mấy mụ lại “rewind”, coi đi coi lại đoạn đó mà không biết chán. Cứ coi xong một màn nào cho là “cụp lạc” thì mấy mụ lại cười lên sằng sặc, hết thò tay vào trong xu chiêng tự mò vú lại thọc tay và trong quần dùng ngón tay “móc móc”…
Mấy mụ cũng rất thích xem những phim đàn bà làm tình với chó, với ngựa. Mặc dù không nói ra, mụ nào cũng thầm mong ước rằng phải chi người “đụ với ngựa” trong phim là mình. Giá mà đạo diễn mời mấy mụ đóng phim ấy có lẽ mấy mụ còn bằng lòng trả thêm tiền để “được” đóng nữa. Các mụ cho vậy mới xứng đáng là người đàn bà của thế hệ mới, và phải như vậy thì đàn ông mới “nể mặt”.
Mụ nào cũng tuyên bố rằng gã đàn ông Việt Nam nào muốn được mấy mụ nhận làm chồng thì ít nhất phải có cặc bự “một tám một mười” so với cặc ngựa. Dĩ nhiên, các đấng mày râu “Mít” nghe xong đều chạy dài vì người nào cũng biết tự lượng sức mình, nhắm không thể nào có đủ tiêu chuẩn để phục vụ mấy mụ, tức “Bốn con sư tử” của “Quận Quít”.
Ngoài ra, mấy mụ cũng thường rủ nhau vào những quán “gay bar” của các “đại hiệp ẻo lả”, mục đích để xem đàn ông (?) “nhẩy ở truồng”, mặc dù biết rằng “các vị đàn ông trong đó” sẽ không ưa thích gì mấy mụ. Nguậy thì nguậy hết cỡ nói, nhưng có lần 4 mụ vì quá nguậy mà bị “quê mười cục” thiếu điều phải giấu… lồn đi.
Hôm ấy, 4 mụ rủ nhau vào “gay bar” coi “xéc xi xô”, thấy một “đấng mày râu yểu điệu” có cặc khá bự õng a õng ẹo múa thân hình lắc qua lắc lại. Thấy cặc Mỹ là lạ nên mấy mụ thèm nhiễu nước miếng, nứng lồn không chịu nổi, bèn tiếng lại gần sân khấu nói với mấy đại hiệp ẻo lả chạy bàn, định bỏ tiền ra để được bú cặc nhưng bị từ chối vì khổ nỗi, mấy mụ là… đàn bà! Hơn nữa, mấy mụ cũng quên một điều là “gay bar” đó thuộc của dân “cổ đỏ”, tiếng Mỹ gọi là “red neck”, mà mấy mụ lại là người Việt Nam da vàng. “Được” vào coi đã là “hên” lắm rồi, nhưng mấy mụ vẫn không biết thân biết phận, tưởng những người trong đây là “nhu nhược” như đám đàn ông Việt Nam từng bị mấy mụ “quay như quay dế” nên vẫn chứng nào tật nấy, không chừa. Mấy mụ hung hãn chạy lại vươn tay toan nắm cặc chàng vũ công đại hiệp ẻo lả thì bị mấy “nàng bảo vệ nữ hiệp tu my” chặn lại, nắm đầu từng mụ một thảy ra ngoài như rác rến vậy. “Bốn con sư tử” ức lắm, nhưng đành ôm hận lủi thủi trở về…
*
* *
Cả Ngố nghe kể tới đây bỗng nóng mặt, hai tay nắm chặt lại, nói lớn:
-Mấy con mụ Việt Nam “dê đạo lộ” trắc nết và mất gốc này thiệt tình! Cặc Việt Nam thiếu gì sao không chịu bú mà lại đòi đi bú cặc Mỹ? Chẳng lẽ cặc Mỹ thơm ngon dòn ngọt, bổ hơn cặc Việt Nam à?
Con Năm cười, nói:
-Thì như vậy mới có chuyện để kể!
Cả Ngố nói:
-Nhưng anh nghe mà thấy tức lộn ruột, không chịu nổi!
Con Năm vẫn cười, nói tiếp:
-Không có việc gì phải tức cả. Những thứ đàn bà đó thiếu gì trên đời này. Mà không phải ở giới bần cố nông như em đâu à nghen. Toàn những dân “có học”, có “văn hóa cao”, con nhà giàu, danh giá không đó. Thôi, im lặng đi để nghe tiếp câu chuyện thú vị.
Và con Năm lại kể tiếp…
*
* *
Hôm đó, “Bốn con sư tử” rủ nhau đi “đú đởn”, tìm đàn ông đụ chơi. Đi ngang qua một con đường vắng vẻ, cả 4 bỗng để ý tới một chàng trai trạc tuổi 4 mụ. Ái chợt lên tiếng:
-Ai trông quen quá kìa tụi bây!
Ba người My, Liên và Thu nghe nói nhìn theo tay chỉ. Một thanh niên khá đẹp trai, tướng rất đàn ông tuy nhuộm chút phong trần. Thu reo lên:
-Đúng rồi tụi bây ơi! Nó là thằng Danh ở xóm mình đó!
Bốn mụ thích chí, ôm nhau cười khúc khích. Liên nói:
-Bây giờ trông nó đẹp trai hơn trước nhiều à nghen!
My nheo mắt nói:
-Nhưng không biết cặc nó bự không, và có biết đụ là gì chưa?
Bốn mụ lại ôm nhau cười lên một tràng. Thu ngắm nghía chàng trai tên Danh, mỉm cười nói:
-Nhìn tướng nó coi bộ còn trai tơ đó tụi bây. Với kinh nguyệt đầy cửa mình,… í quên, kinh nghiệm đầy cả mình…, tao tin là thằng Danh này chưa được “nếm mùi đời” đâu.
Liên cười, nói:
-Vậy thì tụi mày tính sao đây?
Ái nói:
-Tao đề nghị thế này nghe. Mình làm bộ tới sạo sạo nó một hồi. Dĩ nhiên trai tơ được “bốn nàng” chiếu cố săn đón thì hỏi làm sao không khoái? Cứ như thế mình mời nó về nhà làm đồ nhậu, phục rượu cho nó say rồi sau đó…
My cười ngắt lời:
-Rồi sau đó làm gì?
Thu nói:
-Còn làm gì nữa? Đè nó ra lột hết quần áo.
Liên tinh ranh hỏi:
-Rồi làm sao nữa?
Ái lên tiếng:
-Rồi thì tụi mình tha hồ mà “bề hội đồng nó”!
Bốn mụ lại phá lên cười rũ rượi. Không phí thêm chút thì giờ nào nữa, “bốn con sư tử” liền đảo xe một vòng hoành lại, “đón đường” chàng trai tên Danh kia. Ái đưa tay ra vẫy nói:
-Ê! Có phải Danh ở cùng xóm với tụi này hồi đó ở Việt Nam không?
Chàng thanh niên đang lội bộ bên đường chợt dừng lại, đưa mắt ngó một hồi rồi reo lên:
-Kìa! Tôi nhận ra mấy bà hết rồi! Ái nè… My nè… Thu nè… và Liên nè! Thế nào? Tôi đoán đúng hết không?
“Bốn con sư tử” cười lên một tràng, vỗ tay:
-Hay quá! Thật không ngờ bồ còn nhớ tụi tôi! Nếu bồ rảnh thì mời lại nhà tụi này ăn uống, trò chuyện mà ôn lại kỷ niệm xưa.
Danh, chàng thanh niên mừng rỡ, nói:
-Nếu thế thì còn gì bằng? Được đi chung với 4 người đẹp thì thật là một vinh dự hiếm có.
Thấy “cá đã cắn câu”, 4 mụ trong bụng mừng thấp thỏm. Thu nói:
-Vậy thì mời leo lên xe.
Danh không ngần ngại, mở cửa sau nhảy lên ngồi chung với hai người băng sau. Chiếc xe từ từ lăn bánh…
*
* *
Cả Ngố lắc đầu, le lưỡi, nói:
-Ghê thật! Đàn bà con gái Việt Nam ở Mỹ ghê thật! Còn quá đàn ông con trai ở Việt Nam đi bắt “bò lạc” nữa!
Con Năm giơ tay nói:
-Im nào! Để em kể tiếp cho mà nghe.
*
* *
Về đến nhà Thu, “bốn con sư tử” lấy rượu mạnh ra khui, mời Danh uống. Danh thật tình không khách sáo, lần lượt cạn ly với 4 nàng xưa kia là bạn ở cùng xóm với mình tại Việt Nam. My đi nấu vài món nhậu đem lên. Cả 5 người cùng nhau uống rượu nhắm đồ ăn thật ngon lành.
Hết Ái đến My… Hết My đến Thu… Hết Thu lại đến Liên, 4 nàng thi nhau cụng ly với Danh. Tửu lượng chàng ta kể ra cũng khá nhưng vì phải tiếp một lúc những 4 người, lại uống gấp đôi mỗi lần cụng ly nên chỉ một lúc sau là chàng ta đã cảm thấy đầu óc choáng váng. Thế nhưng bốn người đẹp vẫn không ngừng “chuốc rượu”. Dĩ nhiên Danh không thể nào từ chối được, phải theo bốn nàng “tới bờ tới bến”. Nhưng rồi sức người cũng có hạn. Đến một lúc nào đó, Danh không thể nào chịu đựng nổi nữa, ngã nhào xuống đất nằm thẳng cẳng.
“Bốn con sư tử” nhìn nhau cười thích thú. Thu làm bộ lay Danh, nhưng thật ra là để dò xem chàng ta đã gục hẳn chưa hay còn tỉnh:
-Danh! Danh! Mau tỉnh lại để uống nữa chứ!
Thấy Danh vẫn nằm yên bất động, “bốn con sư tử” nhìn nhau cười thỏa mãn vì đã đạt được mục đích của mình. My nói:
-Giờ mình khiêng nó vô phòng chứ hả?
Liên gạt đi:
-Vô phòng làm chi cho mệt, nặng thấy mẹ! Làm ngay tại đây cho xong có phải khỏe hơn không?
Ba người kia nghe nói liền đồng ý. Liên bước tới định cởi quần áo Danh ra thì Ái bỗng cản lại, nói:
-Khoan cái đã! Mình phải “oánh tù tì” cái đã để xem ai có được hân hạnh lột đồ nó ra.
Thu nói:
-Tao có ý kiến này hay hơn. Mình hãy lấy bộ bài ra đây đánh bài cào. Hễ đứa nào thắng một ván thì có quyền cởi một vật trên người nó xuống. Nhưng mình phải ra hẹn trước từng ván là cởi cái gì.
Ba người kia vỗ tay khen hay. Thế là cỗ bài được mang ra. “Bốn con sư tử” liền bắt đầu “kéo bài cào”.
Có ván người này thắng, có ván thì người kia được. Mỗi lần đánh xong một ván thì lại có “một con sư tử” hí hửng tháo một vật trên mình của chàng Danh xuống. Chẳng mấy chốc, trên thân của Danh gần như nhẵn nhụi, chỉ còn lại duy nhất một cái “quần xì”.
Trong khi đó, “bốn con sư tử” tạm ngưng, mỗi người tự rót một ly rượu uống để chuẩn bị cho “ván bài lâm ly”, xem người nào thắng để được cái hân hạnh cởi cái mảnh vải cuối cùng trên thân của người con trai vô phúc kia đang nằm say mèm “ngay cu đơ” trước nanh vuốt của “bốn con sư tử”.
My nặn từng lá bài một rồi ném xuống thảm, nét mặt như hoa, nói:
-Tao 7 nút!
Nặn xong con cuối, Liên chán nản quăng bài ra nói:
-Đụ má, tao bù!
My cười nói:
-Mày làm gì mà cái mặt như cái lồn vậy?
Mặt của Ái bỗng tươi tỉnh reo lên:
-A ha! Tao 8 nút!
Dứt lời, Ái “rống” lên một tiếng nghe hết sức rùng rợn tựa như chúa sơn lâm vừa mới vồ được con mồi. Ái đập tay lên bàn nghe “thình thịch” như để ăn mừng chiến thắng. Nhưng nụ cười của nàng ta chợt tắt khi nghe tiếng Thu buông nhẹ:
-Tao chỉ có… 9 nút thôi!
Thu nhoẻn một nụ cười, “tằng hắng” một tiếng, xắn tay áo lên với vẻ trịnh trọng. Bất thình lình, nàng thọc hai tay vào hai bên hông quần xì của Danh tuột một cái thật lẹ.
-Á…a…a…
-Dzui quá hén!
-Đã thì thôi!
Thu nhìn vào mặt Danh đang nhắm nghiền đôi mắt nằm như chết nói:
-Đàn ông các người chuyên cởi quần đàn bà thì lâu lâu cũng phải bị cởi quần lại chứ phải không?
“Bốn con sư tử” vừa cười vừa hống lên từng hồi như “vang dậy cả núi rừng”. Thu cười tủm tỉm, khẽ cầm cặc Danh lên dọc dọc mấy cái. Ba nàng còn lại thấy vậy nhao nhao lên tiếng phản đối:
-Ê! Đâu được! Mày chỉ được cởi quần xì nó thôi chứ đâu có quyền ” rờ với dọc” như vậy!
-Đúng! Cái đó là ăn gian.
-Phải tiếp tục chơi bài cào để coi đứa nào được quyền “rờ với dọc, bú với đụ” trước mới công bằng.
Thế là “bốn con sư tử” cãi nhau một trận “ỏm tỏi” như “bốn gái giành một chồng”, thiếu điều muốn xé xác nhau ra. Sau cùng, Thu liền đề nghị:
-Thôi! Nếu phải rút bài cào thì lâu quá. Bây giờ tao có cách này nè. Tụi mình cùng “hưởng thụ” một lượt. Một đứa cầm cặc thằng Danh, một đứa bú. Hai đứa kia thì chia nhau mỗi đứa ngậm một hòn dái. Sau đó thì cứ đổi qua đổi lại để ai cũng có phần đầy đủ. Đứa nào bú cho nó ra thì được ưu tiên đụ trước, đồng ý không?
Thấy không còn giải pháp nào tốt hơn, tất cả cùng gật đầu, cho rằng đề nghị của Thu đưa ra là thượng sách. Thu bèn mở màn nói:
-Bây giờ con My cầm cặc nó cho tao bú. Con Ái và con Liên thì mỗi đứa ngậm một hòn dái mà núc, chịu chưa?
Không ai phản đối. My hí hửng cầm cặc Danh sọc lên sọc xuống mấy cái. Thu cúi xuống ngậm cặc vào miệng mút lấy mút để “ngon lành”. Ái và Liên mỗi người phải cúi đầu thật sát gần xuống đất mới ngậm được dái của Danh. Cứ như thế đổi qua đổi lại, thỉnh thoảng bốn cái đầu đụng vào nhau vì khoảng cách quá chật chội.
Gần một tiếng đồng hồ trôi qua. “Bốn con sư tử” bú cả đến mỏi cả miệng, đến “đờ cả người”, nước miếng nước dãi nhiễu xuống ướt đẫm cả ngực áo nhưng chẳng hiểu sao vẫn không làm cho Danh ra được, tuy cặc của chàng ta vẫn lên cứng ngắc như thường dẫu cho chàng nằm say như chết.
Bốn con sư tử đành phải nghỉ mệt vì miệng đã quá mỏi, không thể tiếp tục bú cặc tiếp được nữa. Bỗng có tiếng ú ớ, người của Danh như đang cửa động, một dấu hiệu cho thấy có lẽ chàng sắp tỉnh lại.
Đột nhiên Danh mở mắt ra. Nhìn thấy mình trần truồng như nhộng, Danh hơi ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy “bốn con sư tử” le lưỡi thở hổn hển, ngực áo thì ướt sũng, Danh cũng đoán được phần nào những chuyện gì đã xảy ra. Nhìn xuống cặc mình thấy bóng loáng, Danh không còn nghi ngại gì nữa, chỉ phá lên cười nói:
-Tôi biết rồi! Thì ra các cô phục rượu cho tôi say rồi cởi đồ tôi ra giở trò hãm hiếp chứ gì! Sao? Bú cặc đã chưa? Nhưng giả dụ có muốn bú cặc tôi đi chăng nữa thì cứ nói đàng hoàng tôi sẽ cởi quần ra cho bú đến khi chán thì thôi chứ có hẹp hòi gì đâu mà lại giở trò “vũ phu” như vậy? Tình nghĩa bạn cũ, tình nghĩa hàng xóm như vậy đó hả?
Nghe Danh nói, “bốn con sư tử” giận dữ vô cùng. My ném một cái nhìn tóe lửa về phía Danh nói:
-Hành hung ạ!
Danh cười nhạt, mỉa mai hỏi:
-Hiếp dâm tôi đã rồi bây giờ lại đòi hành hung nữa à? Nếu muốn bú cặc tiếp thì cứ việc từng người một tới đây. Tôi sẵn sàng chiều tất cả. Còn nếu thấy đủ rồi thì làm ơn đưa trả quần áo đây cho tôi mặc vào.
Thu “xì” một tiếng nói:
-Đâu lại có chuyện dễ dàng như vậy được.
Danh cười nói:
-Nói chơi vậy thôi, chứ tôi biết các em chưa có “đã” đâu. Thôi, các em lại tới đây mà tiếp tục bú đi thôi. Chừng nào bú đã rồi mà có muốn đụ thì nói tôi.
Nét mặt Liên chợt lộ ra một vẻ dữ tợn nói:
-Tụi bây! Mau nhào vô tấp thằng Danh một trận cho nó chừa để nó hết dám hỗn với tụi mình.
Tiếng Liên vừa dứt thì tám cái tay thi nhau vung tới tấp vào người Danh, tay thì đánh, tay cấu, tay cào…, khiến chàng ta kêu lên ơi ới. My nắm cặc Danh kéo một cái thật mạnh khiến chàng đau quá, luôn miệng xin “tha mạng”.
Thu ra dấu cho tất cả tạm rút tay về, nhìn Danh nghiêm nghị nói:
-Anh có biết muốn tụi tôi tha mạng thì phải làm gì không?
Nhìn con cặc của mình đỏ lên với những vết cào, vết móng tay còn in sâu trên đó, Danh bỗng rùng mình. Chàng biết mình đang bị cô thế. Một mình khó mà cự nổi với “bốn con sư tử”, quần áo thì bị giấu đi rồi, nếu có chuyện gì thì thật là xui xẻo cho mình. Nghĩ như vậy, Danh đành xuống nước, nói:
-Vậy nếu muốn được bốn em tha thì tôi phải làm sao?
Thu cười ranh mãnh nói:
-Thì phải bú lồn tụi tôi. Nghe chưa? Tụi tôi “phạt” anh phải bú lồn cả bốn đứa tôi.
“Bốn con sư tử” phá lên cười ha hả rồi không ai bảo ai, cùng nhau cởi hết quần áo ra đứng vây chung quanh Danh. Nhìn nét mặt sợ hãi của Danh, “bốn con sư tử” lại cười lớn. Ái nói:
-Mau bú lồn tôi trước!
Nhìn bốn cái lồn vây chung quanh mình, Danh thấy cặc mình như đã nứng lên lại. Nhưng chưa được bao lâu thì khứu giác của chàng hình như đã có lại sau một lúc bị nghẹt mũi khá lâu nên chợt ngửi thấy chung quanh mình một cái mùi quen thuộc nhưng nồng nặc, vừa thối vừa khắm không sao chịu nổi. Chàng lưỡng lự, nhìn “bốn con sư tử” nói:
-Bốn em… làm ơn vô nhà tắm rửa lồn bằng xà bông được không?
Liên cười lớn, nói:
-Nếu tụi tôi đi rửa lồn thì đâu còn gì gọi là “phạt anh” nữa!
Danh mếu máo nói:
-Nếu muốn “phạt” tôi thì thiếu gì cực hình mà “mấy em” phải “tra tấn” tôi kiểu này?
My đắc ý nói:
-Đã “phạt” thì phải cho ra “phạt” chứ!
Thu lớn tiếng nói:
-Bây giờ anh có chịu bú lồn hay không thì bảo?
Biết không thể nào cãi lại thế lực mạnh, Danh đành cố nín hơi, đưa lưỡi liếm vào từng cái lồn một. “Bốn con sư tử” đã quá, mắt lim dim, miệng rên không ngớt…
Danh bú lồn bốn mụ một hồi lâu, bú đến lột cả lưỡi mà mấy mụ như vẫn chưa thỏa mãn. Sau cùng chàng chịu không nổi bèn dừng lại nghỉ mệt. Ái lên tiếng hỏi:
-Sao? Lồn tụi tôi có thối không hả?
Danh gật đầu đáp ngay:
-Dĩ nhiên là thối rồi.
Liên cười nói:
-Vậy thì anh giúp tụi tôi bú một hồi nữa thì chắc sẽ hết thối.
Không cho Danh nghỉ, bốn mụ lần lượt “ịn” lồn vào ngay miệng chàng. Thế là Danh bất đắc dĩ phải đưa lưỡi mà tiếp tục bú. Sau một lúc, My hỏi:
-Sao? Giờ lồn tụi tôi còn thối nữa không?
Rút kinh nghiệm, Danh nghĩ nếu còn chê lồn mấy mụ thối ắt mấy mụ còn bắt chàng bú tiếp nữa. Nghĩ vậy, Danh bèn đổi chiến thuật, nói:
-Không! Lồn các em thơm lắm.
Thu cười lên sằng sặc nói:
-Vậy thì bây giờ anh bú mới đã đó. Bú tiếp!
Danh than khổ trong lòng. Chê lồn mấy mụ thối đã đành bị mấy mụ bắt bú, mà khen lồn mấy mụ thơm cũng vẫn phải bú. Chàng đành phải tiếp tục le lưỡi mà phục vụ cho “thú tính” của bốn mụ. Bú một hồi nữa, lưỡi Danh như muốn gẫy lìa ra. Chàng đành phải dừng lại để cho lưỡi chàng nghỉ ngơi đôi chút. Thu lại hỏi:
-Sao hả? Lồn tụi tôi thối hay thơm?
Danh thấy trả lời cách nào cũng không được, cũng vẫn bị mấy mụ bắt bú tiếp. Nghĩ vậy, chàng đáp:
-Tôi cũng không biết lồn các em thối hay thơm nữa.
My khẽ vuốt chùm lông, nói:
-Anh không biết thì anh ráng bú thêm một hồi nữa thì sẽ biết.
Vẫn bổn cũ soạn lại, bốn mụ thay phiên nhau đưa lồn ịn lên miệng Danh. Chàng đành phải nín hơi, ráng mà “trả nợ” cho xong “bản án”. Đến lúc lưỡi rã rời, Danh không còn nói được ra hơi nữa, chỉ còn biết “ú” với “ớ” mà thôi…
*
* *
Cả Ngố nghe tới đây bất nhẫn, nói:
-Sao bốn con mụ này độc ác dữ vậy? Người ta chê lồn thối cũng bắt bú, khen lồn thơm cũng bắt bú, mà không có ý kiến cũng phải bú là sao? Sao lại có những hạng người ngang ngược như vậy không biết nữa!
Con Năm cười, nói:
-Thì có như vậy mới gọi là “bốn con sư tử”!
Và rồi con Năm lại kể tiếp…
*
* *
Sau khi bắt Danh bú lồn đến “gần chết”, miệng gần như câm, bốn mụ lại xúm nhau vào dọc cặc chàng, bú một hồi cho lên cứng ngắc. Kế tiếp, Danh phải đút cặc vào lồn từng mụ một mà nhắp liên hồi. Mụ này mới “hơi đã đã” thì mụ kia đã hối, bắt chàng phải “đổi mục tiêu” đút.
Danh lúc đó đã như cái máy, chỉ còn để tùy người sử dụng muốn bảo làm gì thì làm chứ không còn biết cảm giác ra sao nữa. Nhưng trong cái rủi nó cũng có cái may là vì nhờ không có cảm giác, chàng mới phục vụ được cả bốn mụ một hồi lâu cho đến khi mấy mụ cảm thấy “quá đã”…
Đến lúc sức Danh đã tàn, chàng gục người xuống nằm thẳng cẳng, mấy mụ mới chịu tạm buông tha. Bốn mụ nhìn chàng nói:
-Nhờ anh bú lồn tương đối cũng được, đụ cũng không đến nỗi tệ lắm nên tạm thời tha cho anh đó. Nhưng đừng vội mừng. Chúng tôi đi nấu ít món cho anh tẩm bổ để có sức tối nay đụ tiếp. Anh phải ra ít nhất là 4 lần tối nay nữa thì mới được phóng thích. Nhớ đừng bao giờ giỡn mặt với “bốn con nhỏ này” nghe chưa!
Dứt lời, mấy mụ xuống bếp nấu ăn, để yên cho Danh nằm nghỉ mệt…
*
* *
Cả Ngố thấy con Năm ngừng kể liền hỏi:
-Rồi sao nữa em? Số mạng của chàng Danh kia ra sao? Có còn mạng để trở về không hay là bị “bốn con sư tử” kia “làm gỏi xơi tái”?
Con Năm cười, đáp:
-Có những chuyện mình nên bỏ dở nửa chừng để cho bà con suy nghĩ mới hay, chứ không cần phải có phần kết thúc làm chi. Chẳng hạn như chuyện “Bốn con sư tử” này nè. Anh cứ kể lại theo cách của em thì bảo đảm vợ anh sẽ nứng lồn hết cỡ, rồi anh cứ tha hồ mà sai bảo phục vụ anh, nói gì mà chị ta chẳng nghe?
Cả Ngố le lưỡi nói:
-Ghê thiệt! Đàn bà Việt Nam tại Mỹ thật là kinh khủng, ghê gớm! Cho đến cả những truyền thuyết của Từ Hi Thái Hậu cũng chỉ là “con so” nếu đem mà so sánh!
Nói xong, Cả Ngố lại móc ra thêm một sấp tiền thật dày dúi cho con Năm rồi từ giã ra về. Chàng còn nhiều việc phải làm. Một trách nhiệm nặng nề đang chờ đợi chàng tại nhà…