Home Truyện Người Lớn Truyện Người Lớn Của Chú Bảo Vệ

Truyện Người Lớn Của Chú Bảo Vệ

Một chiều vì công việc nên Loan về muộn , lúc này ông Tư cũng đang lo cơm chiều . Cũng khá thân quen nên Loan đi xuống nhà bếp xem anh Tư chiều nay nấu món gì . Tiếng giày đi về phía bếp làm ông Tư ngồi bật dậy bối rối nhìn Loan đang bước tới sát cạnh ông đang ngồi nhặt rau .

– Ơ xin lỗi cô để tôi đi mở cổng .

– Không có gì đâu anh Tư , tôi xuống xem anh nấu món gì ăn chiều nay mà .

Ông Tư quẹt mồ hồi trên trán đứng dậy nhìn Loan bối rối trả lời :

– Lặt ít rau muống luộc ăn chứ có gì đâu cô .

– Sao anh ăn khổ vậy , chắc dành tiền gửi về nhà à ?

– Không phải đâu cô , già rồi thích ăn đơn giản vậy thôi .

Ông Tư định vào toi let mặc quần dài để ra mở cổng , như nhiều lần rồi vậy . Nhưng Loan chưa vội về nên lên tiếng :

– Tôi cũng chưa vội lắm , anh Tư nhặt hết chổ rau này đi .

Lúc này mùi mồ hôi đàn ông của người nông dân thoảng nồng lên mũi Loan , làm Loan chợt chút bồi hồi . Có lẻ cái mùi đàn ông nào cũng hấp dẫn như thế này sao ? Nhất là mùi mồ hôi nữa . Loan thừ người thoáng lặng yên nhìn ông Tư nhặt tiếp chổ rau còn lại , vừa hỏi thăm chuyện nhà quê của anh Tư , nhưng cái mùi đàn ông làm Loan thấy rạo rực lạ lùng . Tuy mặc quần đùi khá rộng nên nhờ đứng sau ông Tư nên Loan cũng không dám nhìn xuống chổ đó .

Khi nhặt xong rau ông Tư vẫn còn chút ngại ngùng lên tiếng :

– Cô lên trước tôi ra mở cổng cho .

– Thế anh còn làm gì nữa à ?

– Không …mà mặc thêm cái quần dài vào …để ra mở cổng cho cô

Loan thầm cười rồi chẳng ngại ngùng nói :

– Ôi dào tưởng chuyện gì …thôi anh cứ để quần cộc ra mở cho tôi về cũng được ..

– Ơ ngại lắm cô à

– Ngại gì anh với tôi có tuổi hết rồi ..vả lại …

– Kỳ lắm cô ạ .

– Thôi tùy anh Tư đó .

Nói rồi Loan vội chen ngang qua cái bàn ăn để đi ra cổng trước , nhưng bất ngờ vấp phải cái ghế nên ngã xoài xuống nền . Loan chị kịp kêu á lên một tiếng rồi lồm cồm định gượng dậy , ông Tư trong toi let chưa kịp mặc quần dài nghe thế liền chạy ra kịp nắm tay Loan kéo dậy :

– Ôi cô có sao không hả ?

– Không sao đâu anh , tại em quên nhìn thấy cái ghế ngang lối đi ..

Ông Tư bối rối nắm lấy tay Loan phụ nâng đỡ Loan đứng lên , mùi nước hoa đắt tiền từ thân thể người phụ nữ hồi xuân bổng làm ông rạo rực không kém chuyện vợ chồng hàng xóm đụ nhau trong nhà tắm vừa rồi .

Một thoáng bối rối ông Tư vẫn nắm chặt lấy tay chị Loan , ông dìu Loan ngồi lên ghế bàn ăn , cả hai ngượng ngùng mà quên đi chuyện ông Tư chỉ mặc trên người chiếc quần đùi mỏng dìu người đàn bà cao hơn mình về phía bàn ăn .Mùi đàn ông như làm cho Loan tỉnh lại giữa gian bếp chỉ có hai người khác phái như thế này .

– Có sao không cô , có đau chổ nào không cô ?

Ông Tư lo lắng thật sự vì lỗi ông để cái ghế làm cô giám đốc xinh đẹp phải ngã nhào như thế này . Ông Tư đi lấy nước từ tủ lạnh đưa Loan uống rồi nói :

– Cô ngồi uống nước nghỉ chút đi , tôi ra mở cổng đây ,

– Vâng , anh để tôi nghỉ chút vậy . Tôi chưa vội về anh ạ .

– Cô có bị trầy gì không ?

– Chỉ chút thôi anh ạ , tai cái váy nó ngắn nên vướng nên sước chổ đầu gối chút thôi ..

– Tôi đi lấy dầu cho cô nhé ?

– Khỏi đi anh .

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*