Tôi sống trong địa ngục vì trót ngoại tình
Năm
19 tuổi, tôi kết hôn với một người cùng thôn. Gia đình bên nội rất
nghèo nên vợ chồng tôi ra ở riêng chỉ với một căn nhà nhỏ và hai bàn tay
trắng. Chúng tôi vật lộn với cuộc mưu sinh suốt năm mà nghèo vẫn hoàn
nghèo. Nhưng trời cũng chẳng phụ lòng người khi anh học được nghề chụp
ảnh. Ở làng quê nghèo thì chụp ảnh vẫn là một nghề hái ra tiền. Chỉ
trong hai năm, chúng tôi không chỉ thoát được cuộc sống nghèo nàn mà còn
có chút tiền tích lũy. Hạnh phúc càng được nhân lên khi đứa con gái đầu
lòng chào đời. Tôi dồn tất cả thời gian và sự quan tâm cho con nên
không để ý đến sự thay đổi của chồng. Anh thường xuyên đi chơi và về rất
muộn. Ban đầu, tôi cứ nghĩ anh bươn chải để kiếm tiền nuôi vợ con. Tôi
yên tâm với suy nghĩ đó và càng cảm thấy yêu chồng hơn.
Nhưng
mọi chuyện hoàn toàn không như tôi tưởng tượng, Anh ngày càng đi nhiều
hơn. Tôi biết anh đã có một người đàn bà khác bên ngoài. Tôi có hỏi thì
bị anh cáu gắt, đánh chửi vì cho rằng tôi phụ sự vất vả hôm sớm của anh.
Cũng từ đó, anh luôn tìm cớ để đánh đập, chửi bới tôi. Thậm chí, có lần
anh còn công khai ở với người đàn bà đó hơn một tuần để thách thức vợ.
Tôi luôn cắn răng chịu đựng sự ngang ngược của anh để duy trì cuộc sống
gia đình được ấm êm.
Sau
ba năm tích lũy, chúng tôi đã có một khoản tiền kha khá để cất lại căn
nhà. Trong suốt hơn ba tháng xây nhà, anh chỉ đảo qua vài lần để mua vật
liệu và kiểm tra việc xây dựng của thợ nhưng không đoái hoài đến mẹ con
tôi. Nhiều đêm, tôi chỉ biết ôm con khóc vì sự bội bạc của người chồng
thuở hàn vi nhưng không biết kêu ca với ai..
Không
biết cuộc đời muốn bù đắp hay đem đến tai họa cho tôi khi đưa một người
thợ đến giúp mẹ con tôi. Anh luôn ân cần chăm sóc hai mẹ con, giúp
những việc nặng nhọc trong cuộc sống hàng ngày. Những lúc con quấy sốt,
anh ấy là người chăm sóc tôi, động viên tôi cố gắng vì con. Bằng những
cử chỉ âu yếm và ánh mắt trìu mến, tôi đã yêu anh từ lúc nào không hay.
Căn
nhà của chúng tôi hoàn thành cũng là lúc bi kịch của đời tôi bắt đầu.
Chồng tôi đã nghe những người thợ xung quanh xì xào về việc người thợ
kia chăm sóc mẹ con tôi. Kể từ đó, tôi sống mà như đã chết. Cuộc đời của
tôi như ở địa ngục trần gian. Chồng tôi đuổi người đó đi mà không trả
một đồng tiền công nào. Tôi còn nhớ mãi cái nhìn khó hiểu của anh khi
buộc phải ra đi.
Sau
đêm ấy, anh tìm mọi cách để hành hạ tôi. Anh bắt tôi cởi hết quần áo,
bò từ cổng vào trong nhà dưới bao ánh mắt hiếu kỳ, khinh rẻ của bà con
hàng xóm. Anh rêu rao rằng tôi ngoại tình, anh bắt tôi viết giấy nhận
mình đã có tình cảm với người đàn ông khác. Tôi làm tất cả yêu cầu của
anh những mong anh tha thứ. Nhưng sự nhẫn nhịn chịu đựng của tôi vô tình
lại càng làm anh tức giận. Chồng tôi đã đưa cả người đàn bà mà bấy lâu
anh quan hệ về nhà. Anh ta và cô công khai âu yếm chăm sóc nhau ngay
trước mặt tôi.
Không
có lời nào có thể nói hết nỗi tủi nhục của tôi lúc ấy, nhưng vì con, vì
bố mẹ, tôi vẫn cắn răng chịu đựng những mong giữ được mái ấm gia đình
đang leo lắt như ngọn đèn trước gió. Nhưng mọi cố gắng của tôi chỉ như
muối bỏ bể. Hai tuần trước, anh đã bắt tôi ký vào tờ giấy li hôn với lý
do tôi không chung thủy, có quan hệ bất chính với người khác. Khi biết
chuyện, bố mẹ đẻ tôi khuyên tôi đã làm sai thì cố gắng chịu đựng, làm
mọi cách để xin chồng tha lỗi.
Tôi
như đang sống trong địa ngục, nguồn sống duy nhất của tôi lúc này là
con tôi. Tôi không biết làm thế nào đối mặt với cuộc sống này.