Ngủ với trai, bị người làng bắt gặp
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đã phải suy nghĩ rất nhiều và quyết
định viết thư cho chị. Mong chị cho em một lời khuyên giúp em vượt qua
tình trạng bây giờ.
Em 20 tuổi và đang là sinh viên năm hai
của một trường đại học danh tiếng. Từ nhỏ em luôn được nhận xét là 1 đứa
trẻ ngoan ngoãn, giỏi giang. Năm cuối cấp ba, em đã yêu một người bằng
tuổi. Em đã mù quáng và dành tất cả những gì mình có
cho tình yêu ấy. Để rồi khi bị người thân bắt được em và người đó đang
đi quá giới hạn, cuộc sống của em như sụp đổ. Em và người đó vẫn yêu
nhau cho đến khi bắt đầu vào đại học. Em nhận ra mình không thể ở bên
một người không có mục tiêu và hoài bão trong cuộc sống như anh ấy. Em
đã nói chia tay. Phải mất nửa năm em sống trong dằn vặt và tội lỗi về
những gì mình đã gây ra, đã phá hoại cuộc sống của chính mình. Rồi em
vực dậy được, sống vui vẻ, thoải mái nhưng không tin vào tình yêu.
Em quen anh ấy từ cách đây 3 năm. Anh
hơn em 3 tuổi và đi du học xa. Anh ở gần nhà em, học rất giỏi và được
mọi người quý mến. Em và anh ấy nói chuyện với nhau như bạn bè. Anh ấy
làm em thấy vui và thoải mái dù chúng em chỉ chat hoặc gọi điện cho
nhau. Em hay kể những chuyện xung quanh cuộc sống của mình cho anh nghe
và luôn nhận được những lời động viên khích lệ từ anh. Em có tình cảm
với anh lúc nào không biết. Nhưng khi đó em không hề nghĩ có thể tiến
xa.
Hè vừa rồi, anh được nghỉ 2 tháng và về
nhà nghỉ ngơi. Lần đầu tiên gặp anh đã nắm tay và ôm em. Anh gặp em
không nhiều, nhưng mỗi lần gặp anh lại đòi sờ vào những chỗ nhạy cảm
trên người em. Em biết như thế là không được nhưng có lẽ em đã lấy chữ
tình để xoá đi tất cả. Rồi một lần, em giúp anh tìm nhà nghỉ khi anh có
việc gần chỗ em học, khi ấy anh mới nói anh yêu em và đòi em chuyện đó.
Em đã không đồng ý, giằng co rất lâu nhưng rồi cái lí do anh sắp đi xa
rồi làm em mủi lòng. Cả trước và sau cái đêm ấy, anh có nhắn tin, gọi
điện nhưng chẳng nói với em những lời ngọt ngào như khi yêu nhau người
ta vẫn thường nói. Anh cũng không quan tâm em nhiều.
Vì nghe những lời anh nói, em đã đồng ý quan hệ tình dục với anh để rồi bị người khác bắt gặp (Ảnh minh họa)
Trước khi anh quay lại trường học, anh
đòi em chiều anh 1 lần nữa nhưng là ở bờ đê. Chúng em đã bị 1 người bắt
gặp. Mọi chuyện rồi cũng xong nhưng em rất sợ mọi người biết. Em sợ bố
mẹ chịu nhục vì mình. Sau đó anh đã gọi cho em, an ủi em, nói em phải cố
gắng quên đi để sống tốt. Rồi sau đó anh đi. Anh chỉ nhắn tin cho em 1
lần, em gửi tin nhắn cũng không có hồi âm trong khi em biết anh vẫn nhắn
tin với những người con gái khác. Em biết mình thật ngu ngốc khi chờ
đợi từ ngươi ta điều gì đó nhưng sao trái tim em đau lắm. Em vẫn gắng
gượng để học, để sống bình thường nhưng trong lòng em chỉ toàn nỗi đau
thôi. Có lẽ nào anh ấy là người vô trách nhiệm không chị? Ra đi là phủi
tay tất cả vậy ư? Có phải anh đã phản bội em, em có nên chờ đợi anh nữa
không? Xin chị cho em lời khuyên! Em cảm ơn chị nhiều lắm (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những
tâm sự của mình về cho chuyên mục.Qua thư chị hiểu rằng giờ đây tâm
trạng em đang rất rối bời, đau khổ vì lầm lỡ trong tình yêu. Em lo sợ
rằng tương lai của mình sẽ đi về đâu và có nên chờ đợi người đàn ông mà
em đã cùng anh ấy đi quá giới hạn hay không?
Đọc xong lá thư của em, chị thực sự cảm
thấy nuối tiếc cho một người con gái vốn được coi là ngoan ngoãn, giỏi
giang lại đang theo học tại một trường đại học danh tiếng. Lẽ ra với
những gì em có, em hẳn sẽ có một tình yêu đẹp chứ không phải là như lúc
này, lo lắng về hạnh phúc. Nhưng có lẽ, chính sự ngây thơ, mù quáng và có phần dễ dãi đã đẩy em vào cơ sự ngày hôm nay.
Quá mù quáng khi dễ dãi quan hệ cùng bạn trai để rồi phải ân hận cả đời (Ảnh minh họa)
Mối tình đầu với anh chàng bằng tuổi,
tình yêu tuổi học trò với những đam mê, vụng dại khiến em trao đi tất cả
có thể thông cảm được vì khi ấy em còn non nớt. Nhưng sau lần đầu vấp
dại ấy, thậm chí em còn bị người thân bắt gặp khi đang quan hệ với bạn
trai, lẽ ra em phải suy nghĩ chín chắn hơn, hiểu biết hơn. Vậy mà một
lần nữa, em lại phạm phải sai lầm một cách đáng trách.
Em đã mắc lỗi khi chưa tìm hiểu kĩ người
thanh niên đó, thậm chí ngay cả khi anh ta còn chưa nói lời yêu thương
với em mà em đã để cho anh ta sờ mó những điểm nhạy cảm. Chính thái độ
dễ dãi đó của em mới là động lực cho anh ta càng lúc càng lấn tới hơn.
Việc anh ta tỏ tình, rồi đòi hỏi ngay sau đó thực chất chỉ là để thỏa
mãn ham muốn bản thân mà thôi. Nhưng tiếc thay em lại quá vội vàng và
một lần nữa chấp nhận quan hệ với đàn ông mà không tính toán đến hậu
quả.
Có thể, việc em không còn trong trắng
khiến em bỏ qua sự cân nhắc kĩ lưỡng việc có đồng ý quan hệ với anh ta
hay không, nhưng cách mà em “chiều” anh ta thật khó mà chấp nhận. Em là
một cô gái được ăn học, tại sao em lại dễ dàng đồng ý quan hệ tình dục
với anh ta ở bờ đê – một nơi công cộng như vậy? Em biết không, giá thử
anh ta có tình cảm thật và muốn tiến xa hơn với em thì hành động đó của
em cũng khiến anh ta từ bỏ không thương tiếc. Một người con gái chỉ thân
quen qua chat, điện thoại mà trong lần đầu gặp gỡ đã để cho anh ta sờ
soạng và lại còn đồng ý quan hệ ở nơi công cộng với anh ta thì liệu có
đáng làm vợ hay không?
Câu trả lời cho việc em có nên chờ đợi
anh ta hay không hẳn em không khó để biết. Thái độ, sự hờ hững thậm chí
là không liên lạc của anh ta đã nói lên tất cả. Điều em cần làm bây giờ
là nghiêm khắc nhìn nhận lại bản thân mình, điều chỉnh lối sống và cách
nghĩ để không mù quáng dấn thân vào tình yêu sai trái và có cơ
hội tìm thấy hạnh phúc thực sự. Em cần phải thay đổi cách sống như thế,
răn mình nhiều hơn và không nên vội vã. Việc em sống chủn chu hơn sẽ
giúp em gặp nhiều may mắn trong tình yêu và cuộc sống sau này.
Chúc em luôn mạnh khỏe và mau chóng bình tâm trở lại!