Home Nghệ Thuật Yêu Một tình yêu đã qua… !!!!!!

Một tình yêu đã qua… !!!!!!

Nhớ những lúc anh cùng em đi xem phim, đi uống cafe, đi ăn, đi chụp hình….. những hình ảnh thân wen đó cứ khắc ghi mãi trong trí nhớ của em và có rất.. rất nhiều kỉ niệm mà em vẫn nhớ mãi không thể nào quên nó được. Cũng như em không thể nào wên anh được.

Bây giờ, vẫn nơi ấy, góc quán thân quen, vẫn chổ ngồi ấy giờ đây chỉ còn lại một mình em, âm thầm, lặng lẽ, xót xa. Âm thầm một nổi nhớ, lặng lẽ một tình yêu và xót xa một nỗi đau. Khi kỷ niệm chỉ còn là quá khứ, quá khứ chỉ còn là nổi nhớ, nỗi nhớ trở thành niềm đau và niềm đau lại là tình yêu. Em biết mình mất anh thật rồi. Em rất muốn quên anh và quên đi tất cả mọi thứ thuộc về anh, em cố chấp nhận tình cảm của người khác.khi đi người khác em hoàn toàn vô cảm và không có cảm giác, em không muốn như thế nhưng em không thể. Trong em vẫn cứ nghĩ là đi cùng anh và chân em không thể nào đi đến nơi nào khác ngoài những nơi mà chúng ta đã từng đi đã từng đến.

Anh biết không em chưa từng nghĩ mình sẽ mất nhau, em chưa từng nghĩ anh sẽ rời xa em, em chưa từng nghĩ anh sẽ không còn yêu em như những ngày đầu gặp gỡ. Em tin một điều rằng tình yêu của anh sẽ mãi mãi chỉ dành riêng cho em và em tin mình sẽ giữ được anh, em tin mình sẽ yêu nhau rất thật lòng và em đã tin mình sẽ cùng nhau đi suốt cuộc đời. Em đã tin tất cả mọi thứ như từng tin anh. Moi thứ của anh và trái tim của anh đáng lẽ thuộc về em,cũng như thượng đế đã mang anh đến với em nhưng chính em lại là người đánh mất mọi thứ, anh đến với em và anh dành cho em những tình cảm tốt đẹp nhất, anh rất tốt đối với em, anh lo cho em mọi thứ, anh là người luôn ở bên em trong những lúc em khó khăn va tuyệt vọng nhất trong cuộc sống, anh luôn ủng hộ và động viên em nhũng lúc em cần, nhưng cuộc sống không tốt đẹp và êm ả như mình vẫn nghỉ về nó. Em rất muốn đến với anh nhưng có rất nhiều lý do mà em không thể nào giải thích cho anh hiểu, cuộc sống và ma luật của đồng tiền nên em không thể nào làm khác hơn được mặc dù em rất yêu anh. Và có lẽ anh đã thầm trách em tại sao lại đối xử với anh như vậy.Nhưng anh không hề trách móc gì em mà vẫn luôn quan tâm và lo lắng cho em. Anh làm thế em càng cảm thấy có lỗi và hối hận khi đánh mất anh. Thà rằng anh hạnh phúc bên người con gái khác, thà rằng anh là người phụ bạc thì có lẽ em sẽ thanh thản và không thấy đau đớn và hối tiếc như hôm nay. Nhiều lúc em rất ghét anh, có những lúc cứ ngỡ là em đã quên anh và không nhớ đến anh nữa, nhưng anh làm em nhớ đến anh nhiều hơn. Thà rằng anh đổi số điện thoại anh đừng cho em biết, anh nói với em anh đã có bạn gái nhưng rồi anh lại giải thích với em là anh không quen ai hết, Anh đáng ghét lắm anh biết không. Em ước gì mình đừng khóc, đừng nghĩ và đừng nhớ anh mỗi đêm, nhiều lúc nhớ đến anh, em rất muốn gặp và nhắn tin cho anh. Nhưng em lại sợ, Sợ em không thể nào xóa được hình ảnh của anh trong trái tim em, em sợ em yêu anh nhiều hơn nữa. Chắc có lẽ những lời nói đó quá muộn màng và không còn ý nghĩa gì đới với anh phải không? Nhưng em không thể dối lòng mình, anh là người đầu tiên để lại cho em nhiều kỷ niệm và nhiếu ấn tượng nhất, anh là người đầu tiên bước vào trái tim em và ra đi lúc nào không biết mà người đẩy anh ra khỏi trái tim em không ai khác chính là em. Cũng chỉ vì sự kiêu ngạo và ngang bướng và sự hờ hững của em đối với anh mà em đã làm cho anh buồn rất nhiều, vậy mà em đã quá trẻ con không nhận ra điều đó, để khi anh rời xa em mãi mãi thì đã quá muộn để em chuộc lại lỗi lầm của mình. Đã từ lâu rồi em không gặp anh nhỉ? 8 tháng rồi phải không anh! Trong 8 tháng đó đối với em quá dài để có thể quên anh và quên mọi thứ thuộc về anh. Nếu như thời gian có thể quay trở lại thì em sẽ không làm như thế, em sẽ không làm anh buồn vì em, em sẽ không hờ hững và không vô tâm trước tình cảm anh dành cho em. Chắc có lẽ anh và em có duyên gặp mà không có nợ với nhau. Tuy anh và em không đến được với nhau nhưng chúng ta vẫn luôn dành cho nhau những tình cảm tốt đẹp nhất phải không anh. Hình ảnh của anh vẫn mãi mãi tồn tại trong trái tim em mà không gì có thể tẩy xoá được nó. Em cám ơn anh về tất cả moị thứ anh đã mang đến cho em một ký ức đẹp. Em cầu chúc anh luôn được vui vẻ và hạnh phúc, chúc cho anh tìm được một người biết trân trọng tình cảm của anh và yêu anh hơn em đã từng yêu anh. Một câu nói mà trước đây anh đã chờ đợi và hy vọng ở em mà em chưa một lần nói với anh” EM YÊU ANH, EM NHỚ ANH RẤT NHIỀU”…..!!!!! Câu nói quá muộn màng nhưng em vẫn hy vọng nó vẫn còn có ý nghĩa đối với anh. Em cũng hy vọng thời gian có thể xoá mờ đi tất cả. Nhưng có lẽ là một điều quá khó đối với em. Đôi khi em cười nhưng đằng sau nụ cười đó lại là một nỗi đau và một gọt nước mắt muộn màng em dành cho anh…………….!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Người gửi: Tam Phuong, mail: [email protected]

Ý kiến đóng góp:

Trong chuyện này có nhiều nguyên nhân sâu xa làm cho vợ chồng anh phải xa cách, người đọc khi nhìn từ 2 phía cũng phần nào cảm nhận được. Nhưng thôi anh ạ, níu kéo làm gì khi họ đã quyết tâm rời xa mình. Anh hãy chúc cho bước đường tiếp theo của cô ấy được hạnh phúc đi. Hãy để thời gian làm nguôi ngoai vết thương lòng nơi anh, rồi anh sẽ thanh thản và quên đi những ám ảnh dằn vặt mình. Cuối cùng anh còn phải tìm một người mẹ tốt cho con gái yêu của mình nữa chứ. “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Good luck!
Meo,
[email protected]

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x