Chồng “hâm”
Cũng
do chồng nhất quyết không mua chiếc mũ bảo hiểm chính hãng còn mới, rất
tốt mà rẻ hẳn một nửa, chỉ vì biết đó là đồ ăn cắp, mua thế khác gì
tiếp tay cho phường vô lương.
Công
ty nhờ đi mua hộ ít đồ mà chồng chẳng biết “gửi giá” vào hóa đơn, làm
mấy cô phòng kế toán cứ ngặt nghẽo cười bảo: “Của chùa mà làm khách sạch
ruột, hâm quá!”. Chồng luôn nói, thứ ấy chẳng phải của mình tham làm
gì, khéo còn mất nhiều hơn.
Và
càng ngày chứng hâm của chồng càng nặng, khi thi thoảng lại rình rập
hôn trộm vợ một cái, đi ngoài đường lúc nào cũng phải nắm tay vợ khư khư
như khẳng định chủ quyền.
Cứ đúng mười giờ bất kể đang làm gì vợ cũng bị chồng kêu đi ngủ: “Để anh còn ôm, vắng vợ ngủ thế nào được”.
Nhân ngày con về chơi với ông bà, chồng hì hụi bơm chiếc xe đạp từ
thời lãng mạn của vợ, hai vợ chồng đèo nhau quanh thành phố, kẽo kẹt
suốt từ bảy giờ tối đến mười giờ tối, mệt mà vẫn véo von: “Nhớ khi xưa
anh chở em… Nhớ khi xưa bao mộng mơ…”. Làm sao mà vợ quên được.
Chồng
cấm vợ không được nhuộm và làm tóc quăn, “Hay ho gì mà đổ một đống hóa
chất lên đầu”, chỉ được cắt ngắn hoặc để dài thôi, rốt cuộc vợ nổi bần
bật giữa công ty vì duy nhất có mái tóc đen óng. Hôm vợ cắt tóc mới,
chồng bước vào nhà cất tiếng “Hú u” vợ chạy ra vờ hỏi, “Anh tìm ai?”.
Chồng lại chớp chớp mắt nom vẻ rất ngây thơ: “Cô tiên nào lạc vào nhà
tôi thế này”, vợ cười hí hí, “Gớm, sến rợn người!”, nhưng thực ra thì
thích lắm, vợ biết chồng rất hâm và rất biết nịnh vợ mà.
Chồng
chứng kiến cảnh vợ vật vã sinh hạ con mà toát mồ hôi, rưng rưng thương
vợ, nên cứ luôn dặn “đẻ một đứa thôi em ạ” và giành việc kế hoạch hóa
gia đình về phía mình, điều mà hiếm người chồng nào tự nguyện “cáng
đáng”.
Chồng
còn rất thích ngồi dựa vào lưng vợ đọc lại những lá thư ngày trước vợ
gửi và cười khúc khích, song nhất quyết không nói cho vợ biết là cười
cái gì.
Thi
thoảng lại gửi qua điện thoại cho vợ một bài hát tình tứ, có lúc chồng
nhắn tin rõ tếu, làm vợ tủm tỉm cười, khiến mấy cô đồng nghiệp cứ ngỡ vợ
đang có bồ. Vợ không dám kể là của chồng gửi, kẻo họ lại thở dài, nhắc
lại biệt danh của chồng.
Cứ
về nhà là chồng hỏi tíu tít để vợ phải kể chuyện vui xảy ra ở công ty,
chồng cũng hồi đáp bằng những mẩu tin hài hước về phòng chồng, chồng nói
đó là giây phút giao lưu và giao tâm, để biết về những gì đang diễn ra
quanh người bạn đời, rất cần thiết nên bận mấy cũng không được bỏ qua.
Chồng
biết sửa chữa đồ điện và máy tính, những khi gặp trục trặc tưởng phải
mang qua tiệm ngay, thế nào mà chồng hí hoáy một lát lại thấy chạy ro
ro, vợ gặng hỏi xem hỏng nặng không, để học mót, lần sau có vướng lỗi ấy
thì khỏi phiền đến chồng, vậy mà chồng như hâm, toàn giấu nghề, để lúc
nào vợ cũng phải cần chồng như cây cần nước.
Song, chồng hâm thế chứ hâm gấp vài lần thế vợ cũng vẫn yêu nhiều.