Câu Chuyện Của Đời Tôi
Chỉ biết cảm xúc ùa về khi nhìn thấy file zip lâu lắm rồi không mở ra vì đặt password và cũng tránh mở nó. Ly café đậm cùng với mớ dòng log lộn xộn của cái server khách hàng .
Cuộc sống cuốn đi vì cơm áo gạo tiền, ganh ghét, bon chen…. Nhưng gia đình là nơi tôi tìm về mỗi khi vấp ngã để kiếm lại bình yên và sự tĩnh tâm.
S3háng công việc cũng tạm ổ, lại thấy file zip, unzip chỉ có vỏn vẹn 2 tấm hình. Cảm xúc 20 năm ùa về, day dứt, bồng bột và cả hối hận…..
Ngày ấy 20 năm về trước….
Nhà có 2 anh em, chênh nhau 4 tuổi. Năm đó ông già đi học tập chưa về, mọi thứ gánh lên đôi vai của mẹ. Hai anh em ở nhà chơi với nhau. Tôi lo cho em từng chút, tôi thương nó lắm. Nó cũng thương tôi, cái gì cũng nhường cho anh hai và tôi cũng vậy.
Mẹ đi làm buổi sáng, tôi ở nhà chơi với em. Trưa mẹ về nấu cơm cho hai đúa, tôi ăn cơm rồi đi học. Tuổi thơ yên ả bình dị đến khi lên cấp 2 lớp 9, nhỏ em thì vào lớp 6
Anh em thân thiết với nhau từ nhỏ, việc gì cũng cùng nhau làm và cả đi tắm ….
Nhưng năm 80 cái gì cũng khó khăn, mua gì cũng khó ngay cả cái thau, nhà có mỗi cái thau to, to lắm và thế là tắm chung.
“Anh hai cho em tắm với”…. Tiếng con em lãnh lót.
“Ừa thì mày vào đây, anh mới múc nước đầy thau nè”
Ăn uống thiếu thốn nhưng lớp 9 cũng mới bể tiếng và nổi trái chanh, đau khiếp, chắc dậy thì muộn và mọi thứ cũng trần trụi chả có tí mao.
Lớp 9 rồi, nhưng còn vô tư lắm, tụt quần cái rẹt, trần như nhộng, ngồi vào cái thau, sóng sánh, mát rượi.
“Anh hai nhường cho em với” tiếng nó léo nhéo bên tai. Quay lại con em cũng như tôi trần truồng, lớp 6 nó còn con nít lắm, mọi thứ đều tinh khôi, trong trắng.
“Sa oanh hai không lấy xà bông” thời đó có được cục xà bông đá thì cũng phải xếp hàng nói chi đến xà bông Jet (chắc bác nào ở cùng thời điểm này đều biết).
Mải ngắm nó, giật mình thầm nghĩ “em mình dễ thương thật”
“Ùm để anh lấy”
ới tay lấy cục xà bông chà khắp người, đau khiếp mà chỉ có tí xíu bọt.
“Anh hai chà dùm em đi” . Tiếng con nhỏ lảnh lót.
“Từ từ mày thấy anh đang làm không?” Tôi nạt nó.
“Quay lưng lại đây!!!!.” Á đau em, cục xà phòng chà vào làn da con nít của nó, ré lên.
“Thôi để tao chà và thau cho có bọt rồi mày tắm”, chà mãi mới thấy nước đục đục nhưng vẫn còn trong, và nhờ nhờ nhớt.
Nhường cho nó cái thau bự tổ, tôi lấy vòi xịt tắm. Con em khoái chí ngồi trong đó.
Quay sang nhìn nó, cảm giác thân thương ùa về. Vài sợi tóc đính nước loà xoà trước trán, bết cả vào trán, cả thân mình loang loáng nước xà phòng.
Bổng nhiên mắt tôi nhoè đi, bố khỉ xà phòng trôi vào mắt, xót quá.
“Mày cầm cái vòi dùm anh để anh gội đầu tí” Tôi ngồi cuối xuống, con em đứng dậy cầm cái vòi nước chảy trên đầu xuống để tôi gội.
Vuốt vội cái mặt cho hết xà phòng ngửa lên. Trước mặt là …. nói sao cho hết cái vẻ đẹp đó nhỉ, chỉ biết, vun đầy trắng mịn, còn đọng vài bong bóng xà bông làm cho khu vực đó trở nên bóng loáng,…
Cổ họng lúc đó tự nhiên khô khốc, kiểu như quặn đau bao tử, lần đầu tiên có cảm giác như vậy, thật lạ.
“Anh xong chưa? “ Để em tắm nữa, lạnh quá.
“Xong rồi, em tắm lẹ đi.”
“Aaaaaaa, anh có cái gì kì quá,” con nhỏ giật cái vòi nước rồi quay mặt đi.
Cái khỉ gì vậy, nhìn xuống, thấy thằng nhóc nó đang căng cứng, hic hic.
Quay qua nhìn thì con em đang đứng cuối xuống gội đầu, tôi nhìn mà đầu óc lâng lâng. Hai mép vun tròn, khép chặt, không có 1 sợi lông, chia ra hai bên bờ mông căng tròn, láng mịn, lấm tấm nước.
Thằng nhóc rỉ ra 1 ít nước, tôi vội lau mình và giục nó tắm cho lẹ kẻo lạnh.
Chui vội ra khỏi nhà tắm, mặc quần áo mà thằng nhóc vẫn cứng ngắc, người cứ lâng lâng. Chắc từ từ nó hết …..