Nội dung truyện
Ông Vinh một phần thấy sung sướng một phần thấy hơi ngạt thở, ông “Huơ… Ngoam” phát ra hai tiếng đầy dục tình truyền đến tai Diễm Trang như nhắn nhủ với cô điều gì. Diễm Trang nghe được tiếng rên rỉ của người tình trong mộng của mình nên cô hiểu được tiếng rên đó, cô bèn nới lỏng hai bàn tay của cô ra để cho ông Vinh dễ dàng hơn mà thám hiểm tiếp cơ thể của cô, bởi nơi tiếp theo sẽ rất là huyền diệu ly kỳ. Ông Vinh thấy đôi bàn tay của Diễm Trang nới lỏng ra không còn áp chặt vào đầu mình nữa, nên ông ấy cũng thoải mái mà khám phá dần dần xuống dưới cái lỗ rốn ngang eo thon. Khi đầu ông Vinh rời khỏi bầu ngực to tròn trịa trắng ngần của Diễm Trang thì đôi bàn tay của cô lại thay thế đặt vô đó, cô tự dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn mà xoa bóp nhào nặn cái bầu ngực bồng đào của mình một cách say mê. Đôi mắt bồ câu của Diễm Trang thì nhắm nghiền mà tận hưởng những giây phút sung sướng do bàn tay cô và các phần tứ chi trên cơ thể của ông Vinh mang lại, cơ thể của cô thì như mụ mị đi và nhịp thở cũng tăng dần. Cô nói lên trong vô thức:
– Bác… ƯƯm… Bác Vinh ơi! Cháu muốn lắm… Cháu thèm lắm! Ưm…
– Diễm Trang ơi! Ngoam! Ngoam! Bác cũng muốn lắm rồi… Huơ… Ngoam…
Ông Vinh trả lời của những ngôn từ trong tình dục với cô người tình bé nhỏ xong thì ông bắt đầu có hành động tiếp, ông hôn hít liếm láp trên lỗ rốn một lần nữa thì ông bật người ngồi dậy, ông dùng đôi bàn tay của hai cánh tay khỏe mạnh tụt nhanh chóng chiếc quần ngắn mỏng của Diễm Trang ra ngoài. Ông Vinh biết con cu to tròn gân guốc của mình nó đang cương cứng và nhiểu từng giọt nước nhờn nhợt, chắc nó cũng muốn lâm trận như trai anh hùng gái thuyền quyên, vậy mà ông Vinh chủ nhân của nó cứ như mèo vờn chuột mãi…