Nội dung truyện
Ông Nhân cởi quần, gục mặt vào lồn bú liếm, lấy môi day mòng đóc đã cứng đỏ lên. Ngọc kêu lên mấy tiếng a, a, a… hai chân quặp vào đầu, hất mông lên. Ông Nhân quỳ nhìn lồn đầy nước, nâng khúc gân đút vào lỗ đỏ, đâm vào rút ra vài lần rồi dập theo tiếng Ngọc thúc dục: Dập đi, dập đi… Ông chống tay hai dưới hai nách Ngọc và dập mạnh và day với ý nghĩ: Đã lâu lắm, hôm nay ông mới hưởng được cái dập và day trên khe lồn. Khi nghe tiếng: Thôi chết rồi là lúc ông xuất. Ông trườn lên bụng Ngọc dập chục cái thật mạnh để tận hưởng. Ông nằm trên bụng Ngọc cho tới khi khúc thịt tụt ra khỏi lồn. Khi thấy Ngọc cười, ông nói:
– Cảm ơn em. Thuốc của em đã cứu anh.
Chừng 20 phút sau, Ngọc vào phòng tắm lau rồi ra nằm gần sát cạnh giường để khỏi đụng vào người Nhân. Ông Nhân đã ngủ. Ngọc nghĩ đến lời cảm ơn. Thuốc đã giúp Nhân kéo dài cuộc chơi được một phần của thời 73. Hôm nay Nhân đã đưa Ngọc tới climax ở mức thấp và nó qua nhanh. Suốt cuộc chơi, Ngọc sàng sảy, hất mông để tăng cái sướng, nhưng nghĩ đến Paul, bây giờ Ngọc mới thấy dương vật của Nhân nhỏ, ngắn, lỏng lẻo trong lồn mình.
Khúc thịt nhỏ đó đã không đủ lớn để cọ xát trong lỗ để tăng cường cái sướng, cái nứng lên cao, lên cao mãi để đưa tới kích ngất như khúc gân của Paul. Vì dương vật của Paul đã nong lồn, kéo thành lồn đi lên, rồi kéo nó xuống khi Paul dập. Sự cọ xát như thế mới tạo ra những cơn sóng nứng và kéo dài cơn kích ngất. Những cái dập và sự dẻo dai của Paul đã làm mờ Nhân và trong cuộc chơi Ngọc chỉ nghĩ đến Paul.