Hạng
Hạng N/A, Có 197 lượt xem tháng này
An Huyên cắn răng đưa tay vén lớp lông mịn sang hai bên. Những ngón tay búp măng trắng hồng kéo hai múi thịt múp míp sang hai bên, làm lộ ra hai cánh hoa đỏ thẫm đang mấp máy, hé lộ lối vào tối tăm ẩm ướt.
Tịch Minh hài lòng cúi người hít ngửi hương thơm đặc biệt của riêng cô. Mùi ngọt ngào, ngầy ngậy khiến nước ở chân răng cậu ứa ra liên tục. Cậu nhìn chằm chằm vào phần thịt non ẩm ướt, nuốt nước bọt thèm thuồng.
– Em nên nói gì?
– Làm ơn… – An Huyên rất thuộc bài – Hãy liếm nó đi.