Nội dung truyện
Câu nói kinh điển của bao thằng con trai nhưng luôn hiệu quả. Mỹ Trinh từ từ bỏ tay ra, chớp cơ hội, tay Hoàng Phong bóp ngay bầu vú trái của cô bé. Mặc dù mới chỉ sờ qua lớp áo quây vú bằng vải cốt tông (kiểu áo dành cho con gái tuổi dậy thì) nhưng cậu ta đã có thể cảm nhận được độ mềm mại cũng như là căng tròn của cô bé. Còn đối với Mỹ Trinh, cảm giác lúc này có gì đó rất khó tả, vừa nhột nhột lại vừa sướng sướng.
Hoàng Phong giờ đây không còn là một cậu thiếu niên thanh lịch, ga lăng nữa mà đã biến thành một con quỷ yêu râu xanh đáng sợ. Cậu ta liền lột áo ngoài của cô bé ra rồi vạch cái áo che vú lên. Trước mặt cậu là cặp vú tuyệt đẹp, phải gọi là đẹp nhất từ trước tới nay cậu từng thấy. Cặp vú vẫn đang trong tuổi phát triển nhưng bầu vú thì tròn, núm vú hơi nhô lên, quầng vú thì nhỏ mà màu thì hồng hào chứ không thâm. Đặc biệt là rất trắng, mịn và mềm mại.
Không kìm được, Hoàng Phong vồ lấy cặp vú mà bú mà mút. Cảm giác được bú vú thật sướng, giống như có dòng điện nhỏ chạy từ đầu vú xuống dưới háng vậy. Bất giác Mỹ trinh đánh lên một tiếng “a..”. Tuy rằng cô bé biết điều này là sai trái nhưng dường như cô bé cũng không muốn bỏ qua cái cảm giác sương sướng này. Mùi thơm ngày càng ngào ngạt hơn khiến Hoàng Phong ngày càng nứng cu hơn.
Chả nói chẳng rằng, Hoàng Phong nhanh như cắt luồn tay vào váy của cô bé mà tuột phăng cái quần chíp ra rồi banh hai chân của Mỹ Trinh lên. Nếu cặp vú kia là tuyệt phẩm thì cái khe bướm này lại là tuyệt tác của tạo hoá ban cho Mỹ Trinh. Cái mu cao cao, điểm trên đó là chút lông tơ mọc lún phún. Ở dưới, cái bướm thì nhỏ nhắn, hồng hào. Hai môi bướm thì bé bé, mỏng manh.
– Anh làm gì.. em đấy? Sao anh bảo chỉ sờ.. vú em thôi mà? Sao lại.. nhìn chỗ đó của em? – Mỹ Trinh ngượng ngùng tính đẩy Hoàng Phong ra.