Nội dung truyện
Sau khi đã thỏa mãn cơn hứng tính thì bản năng làm mẹ của bà Nguyệt lại trổi dậy, phần người trong bà lúc này lại lớn hơn phần con; bà cảm thấy đau đớn và nhục nhã khi đã cầu xin con trai mình đụ mình; bà biết kể từ lúc bà buông xuôi đầu hàng cái ham muốn xác thịt thì bà và thằng Lâm đã không còn đường quay về nữa; bà lo lắng không biết sau này sẽ đối mặt với Tâm; người chồng nhất mực yêu thương và chăm sóc bà; rồi thằng Lâm sau này sẽ như thế nào khi nó đã thỏa sức hành hạ bà người đã sinh ra nó. Quay sang nhìn thằng Lâm lúc này đang say ngủ, con cặc sau một đêm bắn phá trong âm đạo của bà lúc này cũng đang say ngủ không hùng dũng như đêm qua, trong thoáng chốc bà Nguyệt nghĩ đến giết đi đưa con đã đứt ruột sinh ra này, sau đó bà sẽ tự tử theo nó chứ sống mà tội lỗi thế này bà thật sự không chịu được. Nghĩ là làm bà Nguyệt nhẹ nhàng đứng dậy xuống bếp và cầm 1 con dao lên phòng mình; đứng nhìn thằng con khốn nạn đang say giấc, bà vung dao và đâm xuống…nhưng đi được giữa đường thì bà ngừng lại; bà không thể giết nó vì dù nó có như thế nào thì vẫn là đứa con bà thương yêu nhất, “nếu không giết nó được thì mình tự giải thoát cho bản thân” – bà Nguyệt nghĩ như vậy. Bà vung tay đâm dao vào bụng mình nhưng 1 lần nữa bà lại dừng tay vì bà không muốn chết hay đúng hơn bà sợ chết. Ba buông dao xuống và khóc nức nở vì sự vô dụng của mình. Nghe tiếng khóc thằng Lâm giựt mình dậy và nhìn thấy bà Nguyệt đang khóc cùng với con dao đang rơi xuống sàn, không khó để nó hiểu ra mọi việc và đương nhiên nó cũng hiểu mẹ nó đang cố gắng chống cự không muốn chìm sâu vào hoang lạc cùng với nó.