Nội dung truyện
ôi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi em, tôi hôn thật chặt, thật mãnh liệt để em quên đi cảm giác ở bên dưới. Tôi đưa lưỡi tìm khắp hàm răng rồi cả lưỡi của em. Em cũng đáp lại đưa lưỡi quấn lấy lưỡi của tôi rồi hai đứa lần tìm của nhau như đi tìm một thế giới gì đó lạ lẫm. Tôi cắn nhẹ vào môi rồi vào cằm của em. Bất chợt em bảo
– Em đau.
– Anh xin lỗi
– Không phải tại anh.
– Em bị đau ở dưới. Nó lại có gì đó ra rồi. Hôm nay em mới bắt đầu bị mà đã thế này, em không mang băng anh ạ. Chắc quần ướt rồi
– Để anh xem.
– Không, anh đưa em về nhà đi. Em muốn về thay đồ.
– Anh sẽ chăm sóc em. Hôm nay như vậy anh không để em ở một mình được.
– Em ở cùng bạn mà.
– Đêm em lại bị đau anh biết làm sao. Anh không ngủ được mất.
– Em ở đây anh có giúp được em đâu. Chuyện này chỉ có em tự chịu được thôi.
Lúc đó tôi nảy ra ý nghĩ sẽ hút hết những thứ đó cho em bớt đau. Tôi đưa ngón tay ra dấu em hãy yên lặng rồi bò xuống kéo khóa quần bò của em. Em lấy tay giữ lại nhưng không thể ngăn tôi mở cúc và kéo xuống. Tôi bảo em hãy yên tâm. Anh biết cách. Sau khi kéo được chiếc quần bò bó sát người ra khỏi đôi chân trắng mịn của em. Tôi nhìn thấy chiếc quần lót của em có một mảng đỏ khá lớn. Hôm nay em mặc chiếc quần trắng tinh làm vết đỏ ấy loang lổ và dính lên cả đùi của em nữa
– Anh định làm gì thế.