Một nụ hôn ướt át. Bà nhắm mắt, nhưng ông thì không, ông muốn nhìn ngắm mãi khuôn mặt thoả mãn này, vì nó giúp ông cảm thấy tự tin hơn vào bản thân mình. Rồi, ông lại cần mẫn phục vụ bà vì thấy cái cần câu cá đã rung: dương vật giả đã làm bà rỉ nước rất nhiều. Bà đã sẵn sàng. Ông không trên giường nữa mà ngồi xổm xuống đất, đầu không cao hơn hạ thể của bà để có góc quan sát tốt nhất. Rồi ông bắt cái dương vật kia thực hiện nhiệm vụ chính của mình: giao hợp. Bộp, bôp, từng nhịp dút khoát. Ông thậm chí còn nhớ được cả độ sâu của bà, để không đưa dương vật vào sâu quá. Chạm nhẹ cổ tử cung là dừng. Cứ như vậy, chậm rãi, dứt khoát. Bà thì cứ tận hưởng khoái lạc nơi hạ thể, còn ông chỉ cần nhìn vẻ mặt mãn nguyện của bà là cũng đủ say rồi. Ông biết khoái cảm của bà đến muộn, và cái dương vật giả này thì không vôi, nên ông cũng chả vội. Nước bắt đầu chảy ra nhiều hơn lên tấm lót bông, mùi rất dễ chịu. Tanh, nhưng thoang thoảng thôi. Nhịp thở của bà nhanh dần, bà oằn người lên, có lúc cái dương vật kia tuột khỏi tay ông. Ông chuyển động cơ lên mức cao hơn một chút thôi, vì lần trước để mức cao quá, sướng thì sướng thật, nhưng sau đó thì bà bị tê mỏi mất mấy hôm. Chế độ đó không dành cho người ngoài 50 tuổi như bà. Nhịp dập cũng hối hả thêm một chút. Rồi cái gì đến cuối cùng cũng đã đến: Bà khép chân, hai tay giữ rịt cái dương vật để tăng thêm ma sát trong giây phút thăng hoa nhất. Dịch tuôn ra rất nhanh, mạnh, bắn ra cả drap giường. Mệt, bà cứ gập người như thế và thiếp đi. Ông tắt dương vật, đắp chăn cho bà ngủ rồi ra balcon hút thuốc. Vừa rồi, trong cơn cực khoái, bà có nói một điều làm ông thoáng buồn: “Cho em đi anh. Cho hết em đi anh!”. Vì ông làm gì còn gì mà cho.