Nội dung truyện
Tay ông Xuân còn cầm lon bia nốc ừng ực, Hạnh Nhi tiếp ra phụ áo quần cho “chồng”, vừa máng lên vách, nàng tuột ngay áo quay lại cho ông xoa nắn ngực, hôn nựng xem ông đầy hứng thú. Cũng có thể ông đã bị kích thích cơn dâm đãng theo bản năng trổi dậy, dù chỉ cách ba ngày người đàn ông trung niên khá sung sức. Nhi măïc quần lãnh mỹ-a đen, cô chỉ kéo dây buộc lưng rơi ùm xuống đất phơi y nội, tấm thân trắng trẽo của cô gái ngoan lành ngoài hai ba, thon gọn hiến dâng cho ông giữa ban trưa thanh vắng. So với Hoa thì Nhi không có nét đẹp sắc xảo, quyên rũ lã lơi đưa tình cho bằng, cũng không đậm phấn son, tay chân chói lọi hay nước hoa ngào ngạt ngách mũi, nhưng có trái tim rạt rào yêu đương, chơn chất của cô thôn nữ miệt vườn. Ông liên tưởng phải nâng niu nàng như trứng, hứng như hứng hoa, lòng trổi dậy sự hưng phấn, máu tăng nhanh trong từng cơ bắp.
-Em cỡi luôn đi, lẹ trèo lên mau anh “nạp” ít cái cho đã cơn thèm, phần hơi men làm hừng đỏ mặt thúc dục “ra quân”. Bao giờ cảnh ăn vụng cũng ngon hơn ăn bửa bình thường, vì ông là người thành đạt trong xã hội nên việc ‘ăn vụng” hay có thêm “phòng nhì” như cái quyền ngầm tự thưởng cho mình. Nhà của tài xế lại an tâm hơn lúc nào…
Hạnh Nhi dang chân đón nhận cú cấm phập trám hết hang động ông cứ hành sự khoan thai, nhịp nắc một lúc lại buông thỏng, Nhi quằn quại hưởng ứng ghì người tình, ông cố thao dượt “khúc côn” ra vào thoăn thoát dâm thủy tràn ngập, tiếng va chạm giữa hai vùng da thịt, , khúc côn ma sát vang dội từng tiếng óot…óot. Mới vắng nhau hơn ba ngày khao khát như xa cả năm. Nhi hoàn toàn thỏa mãn niềm ước mơ, ông cũng toại nguyện. Dùng nghệ thuật thoa nắn bộ nhũ hoa, liếm rái tai.. rồi lại nhịp mạnh khiến Nhi la:
-Sướng quá!, chết em anh ơi
Anh gửi gấm hết cho em đi, niềm hy vọng của chúng mình.
Nghe giai nhân thỏ thẻ bên tai, nứng tình ông nạp mạnh để đưa nhau lên tuyệt đỉnh vu sơn Nhi tuôn đón nhận dòng tinh dịch ấm hiểm, ông kẹp giữ không cho tuôn trào ra ngoài, dương vật “đóng chốt” nằm ngang ôm nàng một chập, hy vọng con những ‘lăng quăng” tinh khôn nhập cung, chờ ngày nở nhụy khai hoa.
Tạm ngưng cuộc vui, ông mặc quần lấy thẻ căn cước hai người ra giao cho anh Thế, và dặn chờ cả hai dậy hãy ra luật sư. Móc đưa hai triệu cho anh Thế, trả luật sư, còn nhiêu cầm lấy đưa chị lo cơm nước.
Quay vào Hạnh Nhi còn trần truồng, ông để hai triệu trên bàn, phần của em ăn ở nhà anh chị Thế chi xài đừng để anh chi đánh giá chúng ta; chiều tối xe đưa em về nhà, ông trèo lên ôm nhau kiếm giấc trưa. Nhi không ngủ được nằm cứ trằn trọc đã nghe ông ngáy kho kho, chìm lĩm chừng 30 phút.
Vừa trở mình, cảm thấy bàn tay ông chạm lướt qua núi đồi.
-Anh ngủ ngon quá, em không quen giấc trưa.
-Em đã dậy rồi hả cho anh thương chút nữa, trước khi về cơ quan.