Home Truyện Người Lớn Vòng Luân Cấm – Truyện Người Lớn Hay ( 3 Phần )

Vòng Luân Cấm – Truyện Người Lớn Hay ( 3 Phần )

P2

Hôm nọ, vào một đêm đẹp trời, đầy sao với vầng trăng sáng tỏa chênh chếnh chéo ngang đầu ở góc độ 60, tôi lại đến lớp với bao nỗi hân hoan trong lòng để được ở bên cô. Bước vào lớp tôi bỗng bắt gặp được ánh mắt của cô đang nhìn lén trên thân thể của tôi, một chuyện mà chưa bao giờ tôi tìm thấy từ ngày khai giảng đến nay. Trong mắt cô – lúc đó – tôi bỗng thấy một sự kỳ diệu, một ma lực thật mãnh liệt nào đó như cuốn xoáy tâm hồn cô vào trong mắt tôi. Tôi lịm người trong giây lát, đứng sựng để nhìn lại cô, trái tim tôi nhói lên khát khao. Bốn mắt không hẹn nhau, cùng tập trung vào một điểm trong khoảnh khắc. Tôi thấy cô hơi luống cuống qua tia nhãn của tôi, còn tôi thì lâng lâng khó tả, cái cảm giác đó tựa như “Tình trong như đã mặt ngoài còn e” vậy. Sau giờ tan học, như mọi lần, cô gọi tôi ở lại lớp để chỉ bảo tôi thêm đôi điều về cách tập một động tác mới có tên là “hasta padangusthasana” nào đó mà tôi chưa hề nghe cô nhắc qua. Lúc đầu tôi cũng hơi ngạc nhiên lắm về ân tình đặc biệt của cô giành cho riêng tôi, nhưng dần dà tôi khám phá ra cái ân tình đó xen lẫn một chút thích thú quan tâm ở nơi tôi – rõ ràng là một cái ân tình của người con gái mến chuộng người con trai đang bộc bày ra trước mắt …

Lần đó tôi còn nhớ cô dạy như sau: “Em hãy nằm ngửa xuống sàn, co chân lên sao cho gối chạm vào ngực. Dùng hai ngón tay trỏ và giữa nắm bắt lấy ngón chân cái, từ đó em duỗi thẳng hai chân lên hướng trần nhà, rồi từ từ em kéo bàn chân về hướng đầu, để cằm chạm vào ngực, từ từ em hạ vai sao cho chạm xuống sàn …” Tôi chỉ biết lúc đó tôi làm theo lời chỉ bảo của cô không thiếu một chi tiết nào, nhưng thiết nghĩ những động tác hơi ngộ nghĩnh khó khăn đúng như cái tên gọi của nó tôi chưa bao giờ thấy cô dạy cho ai khác trong lớp. Sự tò mò đó của tôi cũng không dấu được cô bao lâu, vì dường như đọc ra ánh mắt dò hỏi của tôi một điều thầm kín, cô liền thố lộ cho tôi biết:

“Kỹ thuật thì đơn giản và dễ học, song khả năng đạt tới lãnh vực tối cao của yoga thì cần phải tập trung tinh thần, mất rất nhiều thời gian, sự kiên nhẫn, và luyện tập. Cho nên ngoài giờ học tại lớp em cần phải luyện tại nhà thường xuyên hơn, nếu gặp trắc trở gì thì có thể đến thẳng lớp hoặc đến nhà cô để cô chỉ dẫn thêm…”

Không biết câu nói của cô là ẩn ý gì khi ngỏ lời mớm cho tôi đến nhà cô thường xuyên. Tôi cũng không nhớ mình đã nghĩ gì khi nghe cô nói thế, mà chỉ thấy lòng mình thật nao nao, cảm thấy tấm lòng chân thật của cô đối với tôi càng lúc càng bộc lộ rõ rệt.

Những ngày sau đó, tôi học rất nhiều phương pháp đặc biệt do đích thân cô riêng rẽ chỉ bảo. Tôi học rất chăm chỉ nên cô rất hài lòng. Ngoài những phương cách tập luyện sao cho chính xác 12 kiểu thức Asanas tự chữa bệnh, tôi còn học cách tập hơi dùng phương pháp Pranayama, cách hít sâu thở rộng để tự chủ hơi thở, cách thư lỏng cơ thể theo thức Savasana, cách ăn uống sao cho kiện thể khỏe thân, cách luyện tư tưởng lạc quan yêu đời Vedanta và cách phép dưỡng thần Dhyana… Tuy cô rất hài hòa dè dặt trong sự giao tiếp truyền thụ đối với một học sinh nam như tôi, song đôi khi cô rất nghiêm khắc trong lúc luyện tập. Có khi cô bắt tôi nằm trong tư thế khó khăn nào đó hơn nửa tiếng rồi mới cho tôi ngừng. Đến khi tôi được buông lỏng thân người ra, thì toàn thân đều ê ẩm. Tôi rên mệt, nhưng có lần cô nghiêm nghị dạy tôi rằng, “Tập nhiều lần em sẽ quen, sẽ thấy cơ thể khỏe khoắn, giảm sự căng thẳng, lo âu, và sau này rất có lợi cho việc sinh hoạt vợ chồng …” Lần ấy, khi nghe cô nói thế, tôi lấy làm ngạc nhiên hết sức. Tôi chưa bao giờ mở miệng xin cô chỉ dạy cho tôi phép tập làm tăng cường sinh lực bao giờ, cũng chưa hề nghĩ tới việc sinh hoạt trai gái vợ chồng chi hết, tôi còn trẻ, nhưng sao cô lại …; Khi đó tôi không nói gì hết, chỉ cố im miệng làm theo lời cô một cách tận tình như một đứa học trò ngoan …

Sau đó, những buổi học riêng rẽ kế tiếp giữa hai chúng như thế được dời tới phòng cá nhân của cô. Đó là một căn phòng trống trải thoáng mát, đầy đủ ánh sáng, rất thích hợp cho việc luyện tập Yoga. Và thế là tôi trải qua hàng giờ tập luyện bên cô không hề biết chán. Chúng tôi lại quyện vào nhau như hình với bóng với nhiều động tác cần giúp đỡ cho nhau như ôm eo, kề vai, tựa đầu, nâng đùi, khiên chân, hoặc đỡ bụng… Những lúc nghỉ ngơi, chúng tôi bàn thảo rất nhiều những kỹ thuật dưỡng hơi, bế khí hoặc kiềm chế tiết độ của dòng máu lưu thông trong thân thể. Thiết nghĩ tôi thật là may mắn đã được cô chọn làm một “đệ tử” ruột để tận tình chỉ bảo. Dần dà, sự thân thiết giữa tôi và cô càng tiến xa hơn một bực. Cô hỏi han chuyện gia đình tôi, chuyện bồ bịch của tôi. Tôi thành thật kể cho cô nghe tất cả về gia đạo, kể luôn cả chuyện tôi vừa mới chia tay với cô bạn gái hơn được một năm. Cô cũng xan xẻ với tôi mọi điều, chuyện xã hội, chuyện gia đình, và cả chuyện cô ly dị chồng cách đây nhiều năm vì chồng cô không thích môn yoga, trong khi cô thì đam mê về nghệ thuật này. Hai người lại không hợp tính tình, thường hay gây gỗ về sinh hoạt hàng ngày ăn ở chung đụng; có nhiều đêm cô ngủ luôn lúc đang tập trong phòng riêng này vì chuyện cơm không lành canh không ngọt với chồng cô. Riết rồi chồng cô đâm ra chán nãn và thế là một ngày kia chuyện hôn nhân đổ bể, và cô ở vậy đến bây giờ, chuyên tâm nghiên cứu môn Yoga. Chuyện một lúc lâu đến khi tôi nhìn lên tường thấy bức hình phóng to cô đang múa một điệu vũ Ấn độ, tôi bèn hỏi, cô cười và nói với tôi hình chụp đã lâu lúc cô còn thiếu thời là một vũ nữ có tiếng. Tôi hỏi cô có biết hát vì tôi biết đa số các cô gái Ấn độ đều biết hát và biết múa, cô trả lời cô hát cũng thường thôi, nhưng tôi biết cô chỉ khiêm nhường đáp vậy thôi, tôi bèn đề nghị cô hát cho tôi nghe thử. Cô cũng chìu tôi mở Karaoke lên hát. Tôi thật không ngờ cô hát hay đến vậy, giọng nói thì đã trong rồi, còn tiếng hát thì thánh thót làm sao. Nghe cô hát mà lòng tôi cứ ngỡ mình là người Ấn độ chính thống, máu trong tôi chảy rần theo âm điệu hoan ca của người Ấn. Thấy tôi có vẽ say mê tiếng hát cô, cô hừng chí đứng lên vừa hát và vừa múa, cố tình phô diễn cho tôi thấy hết cái hay cái đẹp mà cô có. Phải công nhận là cô múa đẹp biết bao, nhờ những phương thức uốn dẻo Yoga mà thân người cô uyển chuyển như cành liễu lơ phơ trước gió. Đôi khi cô lắc đầu làm duyên, đôi khi cô xoay tròn, hoặc lắc mông khêu gợi … làm run run cả bộ ngực no tròn hấp dẫn, lòng tôi chợt thấy rộn ràng ghé mắt ngó trân theo cô không hề chớp một tia nhìn. Dứt bản, tôi đứng lên vỗ tay không ngừng, còn cô thì bẽn lẽn đứng nhìn tôi cười xòa; tôi đề nghị cô hát thêm nhưng cô từ chối hẹn một dịp khác sẽ múa hát nhiều hơn cho tôi thưởng thức. Chúng tôi bèn kéo nhau vào nhà bếp, ở đó cô đã nấu sẵn cho tôi một tô cà-ri đặc biệt thơm phức. Tôi không ngờ lần đó tôi ăn sạch một tô lớn đến như vậy; không biết cô dùng loại cà-ri nào mà tôi chưa bao giờ ăn qua, ngay cả những nhà hàng lớn chưa chắc đã có. Tôi hỏi cô về món cà-ri ngon đáo đễ đó, cô bảo với tôi dò má cô chỉ dạy, và thứ này chỉ có gia truyền đặc chế thôi mua ở ngoài không có bán. Tôi hết nhìn tô cà-ri trống sạch, lại nhìn cô hiền hòa dễ thương mà cảm thấy hạnh phúc biết bao, nghĩ lại ông bà tôi chắc làm nhiều điều tốt lành nên con cháu của họ gặp được phước phần như bây giờ!

Thế là từ đó tình cảm của chúng tôi càng thêm khắn khít theo thời gian. Tôi rất ít khi ở nhà, hễ rãnh rang là tôi thường hay đến nhà cô để giúp việc; việc nào cũng được miễn sao có cô bên cạnh là tôi vui. Lúc đó tôi biết, ngoài việc dạy yoga cho các học sinh, cô còn viết sách bán. Những sách của cô viết toàn giành riêng cho phần kỹ thuật và sự bắt nguồn của môn yoga, được rất nhiều người tìm mua đọc, trong số đó có tôi. Và mới gần đây, sách của cô được trưng bày trên mạng lưới, tôi là người đứng ra thiết kế cho cô một cái website vĩ đại, nên số tiền cô kiếm được nghĩ chắc không phải ít, làm cô cứ khen tôi luôn miệng vì sự lanh lợi của tôi … Hôm cuối tuần nọ có dịp qua nhà cô, vừa giúp cô sửa lại cái máy computer, vừa để trò chuyện, tình cờ nhắc đến chuyện hôn sự sau này của tôi, về chuyện lựa chọn người con gái vừa ý, nhắc tới phép phối giao giữa người nam và người nữ, tự dưng cô lại nảy ra một ý là dạy cho tôi phương pháp bế tinh, một trong những cách thức có tên gọi là “Heart Chakra Meditation” . Ngoài tác dụng làm giảm sầu, của những căn bệnh trầm cảm, cảm giác lo lắng sợ hãi ra, động tác này còn giúp ích cho sự yêu đời hạnh phúc trong cuộc sống của con người. Nghe cô nói thế tôi thiệt lòng náo nức, hăm hở muốn học ngay. Cô cũng hân hoan vì thấy tính tôi là người hiếu học, liền bảo tôi ngồi xuống làm theo ý cô dạy như vậy:

“Hai chân xếp chéo, lưng dựng thẳng, vai để lỏng và ngực đưa về phía trước. Đặt hai tay lên đầu gối với lòng bàn tay ngửa lên trời, ngón tay trỏ chạm vào ngón tay cái thành hình vòng cung. Mặt, hàm, và bụng thả lỏng, đưa lưỡi nằm im dưới lưng miệng, vừa ngay đàng sau răng, mắt nhắm hờ . Bắt đầu thở chậm, êm và sâu, ra vào theo cánh mũi. Hít hơi bằng đường bụng và thả hơi bằng đường ngực. Hơi thở sâu và rộng, tư tưởng lắng đọng, tập trung vào hơi thở. Em hãy cảm giác xem hơi thở sẽ đi khắp thân thể, qua mũi, cổ họng, cuống phổi và vào phổi, cảm giác thân thể em nhẹ tênh theo hơi thở … Luyện tập lâu ngày theo thể thức này, em sẽ kềm chế được sự xuất tinh, trong lúc giao hoang, kỵ nhất là thở hồng hộc, tinh khí cũng theo đó mà trôi ra rất mau, em nên nhớ kỹ điều đó”.

Lúc đầu tôi không dám tin mình có thể làm được những điều cô dạy, nhưng tôi vẫn luyện tập đều độ, và qua sự thủ dâm đôi lần tôi phát hiện ra những điều cô dạy hoàn toàn đúng. Tôi lại càng ngưỡng mộ cô nhiều hơn! Muốn học hỏi ở cô càng nhiều. Tôi thích nhất là được cô dạy cho 14 phép căn bản dưỡng sinh: thứ nhất là tập điều độ đúng giờ, thứ hai là tập ban sáng và hoàng hôn khi khí trời tươi mát có nhiều thần lực, thứ ba là chọn nơi thoáng mát và an bình, thứ tư là khi ngồi thì ngồi thẳng chân xếp bằng, cổ dựng cao, mặt quay hướng Bắc hoặc hướng Đông để hút điện cực từ hai phía, thứ năm là tịnh tâm và quên bẳn những chuyện chung quanh, thứ sáu là hít sâu và thở rộng xuống huyệt đan điền ngay bụng dưới để mang oxy lên tới óc, thứ bảy là giữ hơi thở đều độ, hít thở trong phạm vi của 3 giây để tạo năng lượng đều đặn, thứ tám là tập trung tinh thần, thứ chín là đừng quá kích tâm, thứ mười là chọn một nơi thanh thản để thả tâm tư vào, thứ mười một là vận dụng phép trung dung ở mọi suy nghĩ, thứ mười hai là nghĩ trong sáng, thứ mười ba là thực tập trong sự kiên nhẫn, và cuối cùng là sự tín ngưỡng, lòng sùng bái đất trời, thiên nhiên, và Thượng đế để hòa hợp giữa tinh thần và thể lực.

Có lần cô dạy cho tôi phép uốn dẻo tối cao . Phương pháp này tôi chỉ cần ngồi xấp bằng từ từ hạ đầu xuống chấm đất. Hai tay giữ sau ót sao cho tư thế đứng im hàng giờ. Lúc đầu tập động tác này thì rất khó và mỏi mệt nhưng sau dần tôi càng thấy dễ dàng và cảm thấy thật khỏe khoắn. Tôi còn nhớ từ vị trí này cô bắt tôi nằm ngửa lưng ra, chân duỗi thẳng, và từ từ nâng cao khỏi sàn đất, hướng thẳng lên trần nhà. Đến khi chân dựng được thẳng, cô bảo tôi nâng mông lên tới hết mức rồi dùng hai tay bợ lấy để đưa người lên thật cao. Trong phút chốc, dưới sự giúp đỡ của cô, tôi có thể “chồng cây chuối ngược” với hai chân dựng thẳng lên trời, hai tay tôi thì chêm ngang lưng, chỉ còn lại cái đầu gập cong lại, cằm sát vào ngực để chịu cho sức nặng của toàn thân. Cô bắt tôi giữ nguyên tư thế đó hơn 15 phút, tôi cũng ráng làm cho được. Nhưng thật ra, nếu không nhờ cô đứng sát bên tôi, hai tay cô ôm lấy đùi tôi thì thật không thể nào tôi giữ lâu được như thế. Lúc ấy, tôi còn nhớ tôi nhìn lên, để ý đến khuôn mặt tươi xinh của cô. Mắt cô nhắm hờ theo kiểu thiền định, hai tay cô vẫn giữ chặt lấy đùi tôi. Nửa tiếng trôi qua, tôi đây rất mỏi mệt nhưng thấy cô vẫn điềm nhiên giữ nguyên tư thế ấy, tôi đành ráng chịu chờ. Chờ không biết bao lâu thì toàn thân tôi rả rời, tôi hơi cục cựa hòng tỏ ra sự mệt mỏi cho cô biết. Thình lình cô bạnh đùi tôi ra, từ từ đứng áp sát vào người tôi, sát đến nỗi ngực cô chạm vào vùng hạ bộ của tôi, đầu cô gần như chẹt giữa hài đùi, đôi chân cô thì kẹp chặt lấy thân người tôi. Tôi nghe cô nói trong hơi thở dồn:

“Bây giờ cô dùng thế phối hợp, hai thành một, em sẽ thấy đỡ mệt hơn nhiều … Em thử để đầu vào giữa hai bàn chân của cô, hai tay em ôm chặt vào cánh chân cô … Thử xem thế nào …”

Quả nhiên, ngay từ lúc cô áp sát vào người tôi, và tôi rúc đầu vào giữa hai bàn chân cô, tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn trước nhiều vì sức nặng toàn thân của tôi đã được cô nâng đỡ. Từ vị trí này nhìn lên tôi được dịp nhìn thấy mu l… cô lồ lộ thành một quầng to giữa hai cánh đùi thon thon săn chắc. Xuyên lên phía trên, trong bộ áo quần bó sát Yoga, là hai gò ngực vun cao kiêu ngạo đang dán sát vào vùng bụng dưới của tôi. Lúc đó bỗng nhiên tôi cảm giác ngay phần hạ bộ của mình bắt đầu cử động, dương vật tự dưng sừng to ra, đội thẳng lên đàng sau lớp vải thun, thành cục tròn to tướng, hướng về phía bờ ngực của cô mà tìm sự cọ sát. 15 phút nữa trôi qua trong im lặng và giữ vững tư thế, dương vật tôi vẫn cương cứng vì cứ nhìn mãi âm hộ của cô từ góc độ rõ ràng như thế. Cuối cùng, cô bảo tôi chống hai đứng dậy, hai bàn tay tôi đặt cạnh hai bàn chân của cô. Giờ đây, toàn thân tôi cùng áp ngược với thân thể cô. Bỗng nhiên tôi thấy hạ bộ mình nóng ấm, sự va chạm êm êm làm tôi run lên bần bật, khoái cảm như muốn nổ tung ra ngoài …

Đoạn nhìn lên tôi mới hay, thì ra cô đang rúc đầu vào nơi đó để lấy điểm tựa cho vững. Hơi thở của cô trở nên dồn dập phà xuống phía dương vật của tôi, làm tôi càng thêm rạo rực khó chịu, toàn thân thấy bức rức. Dương vật tưởng chừng chọc thẳng qua lớp quần thun tối mò không đủ dày để đổ ra ngoài tìm ánh sáng của cảm giác. Theo phản xạ tự nhiên, tôi dần dà rúc người sát vào mặt cô, cố tình tìm chút hơi ấm từ miệng cô đang khà vào cái dương vật thiếu tình thương. Nhưng hình như cô đoán ra được điều sằn bậy đó của tôi, một điều thật phi lý ngoài vòng luân cấm đáng lên án … tôi thầm trách mình vậy … Và thình lình cô đẩy tôi ra. Bịch. Tôi ngã sóng soài dưới đất còn chưa biết chuyện gì đã xãy ra với tôi thì lồm cồm đứng dậy đưa mắt nhìn cô, mới hay cô đã giận, và tôi đứng đó tòng ngòng, dương vật trong phút chốc teo nhỏ lại; Tôi tỏ vẻ biết lỗi vì hành động vừa rồi có ý dựa dẫm sờ mó vào người cô, song hình như cô không trách hờn gì tôi cả, chỉ thấy tay chân cô luống cuống, mặt cô thẹn thùn đỏ au, quay đi nơi khác, tránh né cái nhìn xăm xoi khoái trá của tôi.

Sau hôm đó tôi cứ mãi nghĩ về cô, và tôi biết cô cũng thế – mãi nghĩ về tôi của ngày hôm đó, và những gì chứa đựng trong cái quần thun bó sát ấy. Những lần tập sau này cũng tương tự những phép tập khó khăn, nhưng thật là thoải mái hơn nhiều vì sự thân thiết của chúng tôi đã trở nên gắn bó (không biết tự bao giờ). Cô đã không hề ngại ngùng như lúc trước khi áp sát thân thể với tôi. Tôi cũng có phần hơi bạo dạn với cô mỗi khi tôi không kềm được chính mình. Đôi khi có những động tác khó khăn cần có người thứ hai giúp đỡ, cô chủ động gần gũi tôi hơn, và từ đó là những ánh mắt thân thiết giữa tôi và cô trao nhau không một lời ngỏ, đôi lần ánh mắt ấy đã xé vòng luân cấm để đến bên nhau mặc cho tất cả không gian và thời gian ở hiện tại.

Hơn nửa năm học hỏi bên cô, bây giờ tôi có thể áp dụng bất cứ phương thức Yoga khó khăn nào. Một lần trong lúc tắm, tôi nghĩ về cô thật nhiều, nghĩ tới thân người cô tràn đầy sự hấp dẫn, tôi bỗng thấy toàn thân rạo rực. Tôi lại nhớ tới thể thức Sarvangasana mà cô dạy cho tôi, một thể thức giúp cho sự tuần hoàn của tuyến tiền liệt – tuyến tiết tinh trong cơ thể của nam giới. Tôi quyết định thực thi ngay tại chỗ xem nó phát huy đến cỡ nào ; bằng cách nằm xuống sàn tắm, cố điều khiển trí óc mình khuây khỏa, tôi bắt đầu vận dụng hình ảnh trần truồng của cô để khơi gợi sự ham muốn trong tâm hồn ô dục của tôi. Bằng sự tưởng tượng phong phú đó, để tăng thêm cảm ứng, tôi đã tự mình lột sạch áo quần của cô ra trong khoảnh khắc tư tưởng … và thế … và thế … cô đứng đó trong mắt tôi với một tòa thiên nhiên tráng lệ …

Sau đó tôi chọn một chỗ trống trải để có thể vòng chân xa hơn 50 cm phía trước đầu. Nằm ngửa ra sàn, tôi bắt đầu hít hơi và nâng chân cao theo chiều thẳng góc, lên trời. Hai tay tôi chêm dưới mông, với những ngón tay xuôi theo hướng của xương sống. Thả hơi ra, từ từ tôi nâng thân thể lên bằng cách đẩy mạnh hay cánh tay ở dưới lưng, tôi cứ nâng thật cao thân người cho tới khi nào toàn thân tôi đặt trọn trên đôi vai gồng gánh. Hít thở đều đặn, tôi cố giữ đôi chân thật thẳng theo lời cô dạy, được hơn 5 phút. Sau đó, tôi cong lưng lại sao cho đầu áp vào ngực, đùi quàng lên phía trên đầu. Rồi tôi cuộn tròn lưng lên sao cho thật cao ra phía trước, hai chân vòng qua phía trên đầu, mười ngón chân chạm đất, đặt gần với đỉnh đầu (xem hình mẫu). Khi tư thế đã được an vị, tôi mới hít thở cho đều độ rồi từ từ tôi đưa tay sục lấy cu mình, vừa sục tôi vừa nhìn ngắm cái đầu khấc đỏ lừ từ góc độ bên dưới nhìn lên, không quên liếc nhìn cô đang đứng đó trong trí tưởng tượng … Miếng da quy đầu theo lệ truột ra phía sau để lộ một đường rãnh nhỏ đỏ hồng của lỗ niệu đạo. Cái đầu khấc phình to ra tưởng chừng như cái đầu nấm rơm nhưng tưới tắn hơn, những lằn gân xanh như những sợi dây leo nổi vòng chạy dọc theo thân cây. Càng lúc tôi thấy mình càng phấn chấn, không tránh được sự phóng tinh sớm. Lại nghĩ rằng khi tôi phóng tinh, dịch thể sẽ bay vèo xuống ngay chính mặt mình thật thích thú lắm !?, tôi nung náo với bao ý tưởng kích thích đó y như cái thuở ban đầu khám phá môn thủ dâm cao cấp, càng lúc tôi càng cong lưng sao cho dương vật tôi càng sát với mặt mình, để dễ bề nhìn cho rõ, đồng thời dùng tay “phốc” liên hồi cho máu đổ dồn về nơi đó. Cũng nhờ có dương vật dài, nên chỉ còn hơn một tấc nữa thôi là nó có thể chạm vào mép môi ; định bụng sẽ ngậm lấy nút trôi, song tôi cố gắng mãi vẫn không sao đạt được, thôi đành chịu. Trong lúc đó tôi vẫn cho tay hoạt động liên tục. Đến hồi biết mình không kềm chế cơn sướng bao lâu nữa tôi bắt đầu rên to thả lỏng. Rên cho thỏa chí tan bồng. Rên trước khi mình xuất tinh thì thật là sướng, cô thường dạy tôi thế! Nó như bày tỏ hết cả con người mình ra, bao nhiêu là chân thật dục tính của con người, lúc này đây đang giải thoát khỏi tù túng của sự ràng buộc, đạo đức xã hội, và luân lý của con người như hòa mình vào thế giới âm dương. Thế rồi, tôi thét to như người tù khổ sai đòi hỏi quyền tự do trước lúc chết, tôi thét to vì cái sướng ai đã ban tạo tới cho nhân loại, bất chấp sự thủ dâm là điều cấm kỵ trong tôn giáo. Mặc kệ ai có nghĩ gì cho sự quan hệ vô luân tình cô trò … Tôi định bụng sẽ uống hết tinh của tôi trước mặt cô ấy thì mới thấy tận cái đã của chính bản thân mình … Nghĩ đến đây tôi rùng mình xuất tinh như bộc bạch hết những tâm tư thầm kín của mình về tình dục, như thố lộ những cái đam mê về thể xác cho cô rõ … Và rồi … một đợt đầu tinh dịch bắn mạnh bay thẳng vào trán, tôi thấy dương vật mình phình và phình to, co bóp trong lòng bàn tay, đầu khấc căng bóng, lỗ niệu đạo nở to ra kẽ … Hai ba đợt sau bắn liên tiếp vào mí mắt, vào mũi, và cuối cùng bay tọt vào cái miệng đang há to ra chờ đợi của tôi. Thật sướng quá! Cảm giác đầu tiên là cái vị lạc lạc, ấm trĩnh. Sau đó là sự nhờn nhờn đọng quanh mặt lưỡi, rồi một sự tởm lợm thoáng qua trong đầu … Tôi hạ chân xuống, cho mông chạm đất, nằm thả lỏng để hưởng cái dư âm rã rượi sung sướng tràn lan khắp xương sống lưng, cái khát khao đã hết khao khát, bên cạnh hình ảnh trần truồng của cô giáo trẻ chờn vờn trong tâm tưởng, in là cô đang cười với tôi khuyến khích. Tôi nuốt thử những gì đọng quanh mép môi, cái vị hơi tanh và mặn mà tôi chẳng muốn nuốt như lúc nãy dám nghĩ tới. Nhưng tôi nuốt đại, nuốt trôi qua cuống họng, nuốt mạnh xuống bao tử vì đây chính là cái vị ngọt tình yêu mà cô đã mang đến cho tôi. Tôi liếm răng, liếm quanh mép môi những giọt còn sau cuối … rồi hình ảnh trần truồng của cô biến mất trong không gian …

Sau rốt, tôi ngồi dậy, cảm thấy thật xấu hổ với những gì mình mới làm ra, bao ý tưởng đẹp đẽ về cô vừa rồi dệt ra trong óc nay đã trở thành một điều bệnh hoạn đê hèn. Làm sao tôi lại dám xúc phạm người tôi kính yêu chớ ! Tôi trách mình là thằng tồi đã phạm tội, không biết làm sao mà tẩy sạch hết vết nhơ, đây! Tôi tự đánh vào mình 2 tát tay để trừng phạt rồi lao nhanh vào vòi sen, tắm! ; tắm cho sạch, súc cho sạch, cho trôi đi hết những cái gớm ghiết của mình vì đã phụ lòng dạy dỗ thương yêu của cô giáo …

Song tôi còn nhớ sau cái ngày thủ dâm liên tưởng đó, tôi tưởng mình đã trở nên chính chắn, đạo đức hơn, nhừng tôi chẳng giữ gìn được sự trong sáng của mình đối với cô thêm bao lâu nữa, khi hàng tuần đến với cô trong sự gần gũi thắm thiết; tôi lại trở nên nghiện với thể thức Sarvangasana kỳ bí đó, và nghiện được chạm trán bờ vai thon thon mềm rượi kia; và thế tôi lại lao đầu vào tập tành thể thức đó cho đến khi đạt được thành quả thì mới thôi. Một ngày kia, một ngày quan trọng đánh dấu một bức thăng tiến nữa của tôi trong môn Yoga, tôi đã thực thụ dùng môi ngậm lấy dương vật mình ! Một điều thành công mà tôi hằng mong ước bấy lâu nay. “Nó như xâm chiếm tâm hồn tôi bằng nắng nhạt”, tôi đam mê tận hưởng những phút giây thần tiên lần đầu đó bằng những cái liếm chân tình trên dương vật của mình mà chỉ có tôi mới làm được, mới hiểu được sự đòi hỏi mãnh liệt từ trong tim, trong óc. Những cái liếm đó có lúc nhanh, có lúc chậm, có khi mạnh khi nhẹ, mềm mỏng đủ cách. Có khi chỉ là những cái nút nhẹ như mơn trớn nâng niu, có khi là những cái nút mạnh như đau cả đầu lưỡi chót môi; hay những cái cắn, cái nhai nhằn nhện làm tê dại đi đầu khấc mà sướng rơn cả toàn thân. Thỉnh thoảng phối hợp với bàn tay cho trên dưới được chan hòa, thì cảm giác mang đến thật khác thường, nó vừa bức xúc khó chịu vừa đê mê khoái lạc; nhiều lúc tưởng chừng như không kềm chế sự xuất tinh nếu như không nhờ áp dụng thức thứ 7 và thứ 8 của 14 phép căn bản dưỡng sinh, tôi chắc không “sống sót” dưới đôi môi và lưỡi điêu luyện của chính mình. Sau hơn mười lần hãm mình chờ đợi sự xuất tinh đầu tiên bằng cách thức Sarvangasana, tôi quyết định buông lơi tư tưởng và thân xác của một người thượng ưu trong phép Yoga để trở về với một người tầm thường, bình dị, một người chỉ cần có tình yêu và khoái lạc dục tình, không cần phải thanh cao, sáng chói. Và tôi đã xuất tinh miên man, ngụp lặn trong khoái lạc vừa uống cạn và nút say hết bầu rượu thịt nước ấm, mà vẫn còn ngậm chặt chiếc vòi trong đôi môi thỏa mãn, bên hình ảnh rã rượi của cô giáo thiết tha …

Ngày nọ – một ngày Chủ Nhật như thường lệ nắng ấm trời trong – tôi lại đến nhà cô để học một phương thức mới theo lời dặn dò của cô. Cô đón tôi ngay trước cửa bằng một nụ cười hồn nhiên dễ mến. Trông cô ngày hôm đó đẹp lạ. Cô bới cao mái tóc, vắt một cây trâm cài ngọc xanh, làm cho khuôn mặt của cô sáng hẳn một làn da tươi tắn. Bộ áo mỏng bó sát thân người màu xanh da trời làm cho cô trông thật mát mẻ, trẻ trung. Bất giác tôi lại nghĩ cô chỉ hơn mình vài ba tuổi; và càng nhìn cô tôi càng thấy cái thằng mình luộm thuộm không được tự nhiên trước sự rực rỡ đáng yêu của cô. Tôi thầm nghĩ “người có tịch thì rục rịch” chăng ?; và có lẽ tôi đã biến sự kính nễ của một đứa học trò đối với một cô giáo thành một sự yêu đương trai gái ngang hàng rồi, nên tôi mới mạnh dạn bỏ ngoài tai cái vòng luân cấm khốn nạn ấy …

Sau khi cởi giày ra, cô mời tôi lên phòng khách ngồi chơi, trước khi cô rót trà mời tôi uống, rồi chúng tôi trò chuyện với nhau hàng giờ không mệt mỏi. Tôi bỗng thấy mình thật hạnh phúc khi được ở gần bên cô, dù cho ngôn ngữ của chúng tôi có bất đồng, màu da dân tộc có khác nhau, nhưng sự đồng cảm đam mê ở môn Yoga, sự phối hợp giữa hai thái cực ngược dấu đã kết chúng tôi lại thành một, dính liền như đôi sam trong mùa sinh sản. Nếu tôi không lầm thì tôi nghĩ rằng tôi đã bắt đầu yêu cô từ giây phút ấy … và hình như cô cũng yêu tôi lắm lắm! Một tình yêu thật sự bày bộc ra trước mắt chứ không phải một tình yêu thầm lén … Vì thế cô còn ý vị đặt cho tôi một cái tên Ấn độ, tên Goli, một cái tên vừa ngắn vừa dễ gọi lại có âm đọc giống tên tiếng Việt của tôi, Quang Lý ! Tôi thích lắm và hay tự xưng mình là Goli một cách hãnh diện. (Và từ dạo đó tôi bắt đầu ham mê học tiếng Hindi.)

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x