Home Truyện Người Lớn Ma Hả Chơi Luôn – Truyện Ma Người Lớn 18+

Ma Hả Chơi Luôn – Truyện Ma Người Lớn 18+

Bây giờ Ngọc Lan đã ngồi sát vô lòng chàng trên chiếc giườngtrong đêm khuya khoắt này. Hơi thởnàng phà lên mặt chàng nghe nóng hôi hổi, nàng nắm tay chàng như âu yếm van lơn lại càng làm Chung khó xử hơn bao giờ hết. Chàng phải phấn đấu với cả tình cảm lẫn lý trí cũng như sự thèm khát xác thịt đang dấy lên ghê gớm trong thân thể chàng. Nhưng Chung cho rằng tình yêu trai gái đâu có phải là cứ ôm lấy nhau, trao cho nhau những nụ hôn mặn nồng, những vòng tay quấn quít, những cọ sát run rẩy của tình dục là đem lại cho người ta tới hạnh phúc đâu Tình yêu không phải chĩ có những cái lãng mạn mà còn phải đi kèm theo một trách nhiệm thiêng liêng đưa tới đỉnh cao của tâm hồn nữa.

Chung thấy Ngọc Lan có cả tài lẫn sắc, nhưng tiếc là nàng hành động thiếu chín chắn, và nhiều khi ích kỷ trong tình yêu cũng như thiếu hẳn tình tha nhân; phải’
nói nàng làm cho Chung thèm khát, ước ao sự hưởng thụ trên thân thể nàng, nhưng sự thực trong thâm tâm chưa bao giờ Chung yêu nàng.

Hôm nay, Ngọc Lan quả đã quá táo bạo thổ lộ tình yêu không còn chút che dấu gì nứa làm Chung hoảng hốt và run sợ, chàng cố trấn tĩnh nói:
“Ngọc Lan, em về phòng đi, có gì mai chúng mình nói chuyện được không?”
“Em đã vô đây rồi làm sao ra đượe bây giờ.”
“Tại sao vậy?”
“Em đã nói yêu anh, tựnguyện tới với anh trong đêm tăm tối này; bây giờ anh đuổi em ra, còn gì là tự ái của một người con gái mới lớll và mốì tình đầu nữá. Nếu phải đi ra khơi khơi như.thế này chắc chắn em ehỉ còn nước nhẩy xuống sông tự tử thôi, chứ còn mặt mũi nào sống ở trên đời này nứa hả anh Chung.”

Chung càng hoang mang và sợ hãi hơn; chàng không hiểuý của Ngọc Lan muốn uy hiếp hay tình cảm của nàng dành cho chàng đã lên đến mức cuồng nhiệt như vậy. Chàng cố giảng giải:
“Ngọc Lan à, lúc nào anh cũng rất quí trọng ẹm mà, chúng mình quen biết đã lâu, tới phòng anh trò chuyện là chuyện thường thôi chứ có gì làm em mất mặt đâu.” Vừa nói Chung vừa với tay bật ngọn đèn ngủ trên đầu giường, nhưng Ngọc Lan nhào tới tắt đi ngay; chàng lại bật nứa, nhưng Ngọc Lan nhất định tắt đi cho bằng được. Lúc ấy hình như áo ngủ nàng đã sổ tung ra, Chung thấy cả một vùng ngưc căng cứng mát lạnh tì sát vô tay chàng, làn da mịn màng ấy làm máu Chung chảy mạnh và thân thể chàng run rẩy thèm khát cực độ.
“Có phải con mạ đó lại tới rồi không anh Chung?”
Tiếngông Linh từphòngbên nói vọng qua. Chung không
muốn ông Linh biết sự có mặt của Ngọc Lan trong phòng mình giờ này, chàng đành nói dối:
“Dạ… dạ… phải…” trả lời ông Linh xong, chàng ghé sát tai Ngọc Lan thì thào: “Thôi em về phòng đi, ba em qua đây bây giờ đó.”

Ngọc Lan nhìn Chungoán hận, vungvàngbỏ ra ngoài. Bây giờ Chung mới thởphào nhẹ nhõm, chàng đã trải qua nhứng giây phút căng thẳng phấn đấu với sự quyến rũ chưa bao giờ có trong đời. Chung biết tình trạng đó chĩ kéo dài vài phút nữa là chàng không thể nào kìm hãm được dục vọng và chắc chắn Chung sẽ phạm tội. Chàng mệt mỏi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng hôm sau Chủ Nhật, Chung đã có chủ ý nên chàng thức dậy thực trễ, lấy lại sức sau bao ngày hồi hộp và mất ngủ. Đến quá trưa Chung mới thức dậy. Đợi cho đến chiều tối, chàng gọi xe vô Chợ Lớn, tới vũ trường Đại Thế Giới, chàng nhẩn nha lên lầu; lúc này vẫn còn sớm nên vũ trường chưa có khách nào tới đây nhẩy cả. Chung gọi một chai bia 33, ngồi nhâm nhi nghe ban nhạc trình diễn, cô tài phán tới bàn chàng hỏi:
“Anh Hai khoẻ không?”
Chung mỉm cười:
“Cám ơn em, còn sớnl quá hả.”
“Dạ, cũng không sớnl lắm đâu anh, hôm nay tối Chủ Nhật mà, kháeh thường tới sớnl lắm. Hay là ạnh ra nhẩy với em nhé.”

Chung gật ‘đầu dễ dãi. Chàng đứng dậy, cầm tay dìu cô tài phán ra sàn nhẩy; điệu nhạe Slow thật trầm và buồn, tiếng kèn đồng réo rắt nhưxé lòng người, ánh sáng lờ mờ không soi rõ mặt người đối diện. Thân thể cô tài phán dính chặt vô mình Chung, nàng ép sát má vô mặt chàng như ngưởi tình lâu năm, mỗi bước đi là một sự cọ sát nóng ngllời. Chỉ vài bước nhây, Chung đã có thể mường tượng được thân hình núi lửa của cô gái nhẩy dầy dạn này. Nàng quả đầy đủ phong độ. để điều khiển tất cả vũ nứ ở một Đại Tửu Lầu Vũ Trường to lớn như ở đây.
“Chắc em làm ở đây lâu lắm rồi phải không?”
“Dạ, cũng vài năm nay thôi.”
“Trước khi tới đây, em làm ở đâu?”
Lầu Xanh mới, mang đến cho bạn một thế giới mới​

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x