Home Truyện Người Lớn Đam Mê Dục Vọng – Truyện Người Lớn Hay

Đam Mê Dục Vọng – Truyện Người Lớn Hay

Phần 17: Đam Mê
Ba người kéo nhau về nhà Thu. Sau khi cả ba đều trút bỏ áo quần, họ chỉ khoác áo kimono bên ngoài bộ đồ lót.
Thu chuẩn bị mấy chiếu phim và căng tấm vải táng lên tường để dùng làm màn ảnh.
Bích và Mai Hoa háo hức ngồi chờ đợi. Thu có bốn năm bộ phim con heo định đem ra chiếu hết để đãi khách. Sắp sửa tắt đèn để chiếu thì có tiếng gõ cửa. Thu ra mở cửa. Đạt ló đầu vào.
Thu hỏi:
– Có gặp bọn Hùng và Dũng không?
Đạt lắc đầu:
– Xui quá! Tụi nó có party, ra đi từ lúc chập tối.
Mình chạy quanh các nơi sục xạo tìm kiếm nhưng chẳng gặp tên nào. Bây giờ làm sao?
Đạt đã tiến vào phòng khách. Hắn nhìn Mai Hoa một cách chăm chú. Hắn thấy Mai Hoa đẹp quá. Hắn nghĩ đêm nay hắn sẽ được chơi em này vì Thu đâu có gọi hắn lại để đấu hót xuồng.
Thu lộ vẻ thất vọng:
– Không có Hùng và Dũng thì kể như cuộc vui buổi tối nay xem như bắt thành. Chán quá nhỉ?
Đạt cố vớt vát:
– Hay mình cứ nhập cuộc trước. Lát nữa gọi lại nhà tên Dũng xem hắn về chưa.
Thu lắc đầu:
– Không được. Bọn họ đã đi du hí thì nhiều hy vọng là sẽ đi cả đêm. Còn lại một mình anh, em sợ ràng anh chỉ phục vụ riêng em không thôi cũng đủ làm anh phờ ráu rồi, có đâu còn sức lực để phục vụ hai người bạn em đây. Vậy mình hoãn lại, chờ dịp khác vậy. Cám ơn anh đã lặn lội đi tìm mấy ông kia hộ em. Bầy giờ anh có thể về được rồi. Chúc anh ngủ ngon đêm nay.
Vừa nói Thu vừa đi lần về phía cửa. Đạt cố nhìn Mai Hoa một lần chót rồi bước ra.
Thu vừa quay vào, Mai Hoa đã lên tiếng:
– Chị Thu ác lắm. ông Đạt đêm nay làm sao ngủ thẳng giấc được.
Thu nhún vai:
– Kệ ông ấy chứ. Nếu để ổng ở lại đây mình sẽ bực mình thêm. ông chỉ có khả năng phục vụ một người thôi. Phục vụ tàm tạm, chứ chẳng có xuất sắc gì cả. Vậy thời trong ba đứa đây, ai ăn ai nhịn?
Bích thất vọng. Nàng bỏ nhà đi hoang đêm nay với chủ đích là tìm trai để thỏa mãn. Té ra chẳng có ma nào. Nàng dục Thu:
– Thôi, lắp phim vào chưa? Tắt đèn đi. Mình xem mấy cuộn phim con heo này cho đã ghiền vậy.
Mai Hoa và Thu cười xòa.
Đã biết là Bích thất vọng vì không được thỏa mãn, Mai Hoa còn chế dầu thêm vô lửa:
– Này chị Thu, lúc nãy thay vì bái bai ông bạn của chị, chị bảo ổng ở lại đây “liếm láp” cả ba đứa mình thì cũng còn có trò vui, hơn là chẳng có gì hết!
Thu nheo mắt:
– Bộ em định bắt ổng làm chó berger suốt cả đêm à?
Còn phần ổng thì sao? ác vừa vừa chứ cô!
Thu lắp phim vào mấy chiếu. . .
Bích hỏi:
– Phải cuốn phim đầm cho chó chơi đó không? Xem phim ấy trước, rồi mấy phim kia xem sau cũng được.
– Đúng rồi. Em biết chị và nhỏ Hoa muốn xem cảnh lạ trước mà.
Đèn tắt. Mấy chiếu chạy rè rè. Trên khung vải hiện ra một chị đầm, trạc ngoài ba mươi, tóc vàng. Chị đầm đang pha cà phê chế vào hai cái ly đặt trên bàn ăn. Rồi một ông Tây từ trong buồng đi ra. ông Tây mặc binh phục, đeo lon trung sĩ. ông Tây ôm chị đầm hôn một phát rồi cả hai ngồi uống cà phê. Cạn ly cà phê xong ông Tây đứng lên. Một hàng chữ phụ đề hiện ra ở dưới:
– Thôi anh đi nghe. Phải vô trại cho kịp giờ. Ở nhà em có con chó làm bạn cũng đỡ buồn. Kỳ nghỉ phép sau anh sẽ ở nhà lâu hơn.
Hai anh chị ôm nhau hôn. ông Tây luồn tay vào váy của chị đầm, móc móc ngón tay độ một phút thì buông chị đầm ra. Chị tiễn anh ra cửa.
Thu giảng giải:
– Đây là một phim câm nhưng có phụ đề xem cũng dễ hiểu. Phim câm không có phụ đề xem chán lắm.
Trên màn ảnh, ông Tây vừa khuất dạng thì một con chó loại shepherd xuất hiện. Con chó chồm chồm lên người chị đầm. Chị này lấy từ trong tủ lạnh ra một hộp bơ Bretel, rồi chị cởi áo đầm ra. Bên trong chị không có mặc đồ lót. Chị ngồi xuống ghế sofa, dạng hai chân ra, rồi lấy tay quẹt bơ từ trong hộp trét khắp mu.
Chị vừa trét bơ xong, búng tay một phát, con chó chồm hai chân lên ghế, le lưỡi ra liếm liếm mu chị đầm. Chị này chống hai khuỷu tay xuống ghế, mắt lim dim, hai chân chị càng dạng ra xa hơn. Ngực chị phập phồng, lên xuống.
Vài phút sau con chó đã liếm sạch bơ. Nó luồn lưỡi vào giữa hai mép. Chị đầm giúp nó bằng cách lấy tay banh hai mép lớn ra.
Khán giả nhìn thấy lưỡi của con chó liếm xung quanh cái lỗ. Chị đầm trân người rồi nẩy nẩy đôi mông, mắt chị lờ đờ.
Chó liếm chừng mấy phút thì chồm hẳn người lên. Nó định đút con cu của nó vào lỗ của chị đầm. Cu của con chó dài và hơi cong cong.
Chị đầm xua xua tay. Chị nắm hai chân con chó nay xuống. Rồi chị quì xuống sàn. Đầu chị cúi thấp, mông chị đưa lên cao. Trong tư thế này người xem thấy rất rõ tất cả bộ phận của chị với lông lá xúm xuê.
Con chó đưa mũi cọ vào cái mu. Mũi nó phập phồn. Ý chừng nó hít vào từng hơi dài. Con chó hít như thế một chập khá lâu. Có lẽ nó đã quen với cái mùi này. Vài phút sau, chị đầm ngoái cổ lại ra dấu cho nó. Con chó chồm hai chân lên lưng người đàn bà, rồi nó đẩy cu vào. Nhưng nó để trật chỗ. Chị đầm vòi tay về phía sau nắm con cu dài ngoằng của nó. Chị mân mê, vuốt vuốt cu chó, vọc lên vọc xuống. Chỉ một thoáng là cu của con chó dài thêm ra: Trông nó đỏ hỏn.
Bây giờ chị đầm đã hướng cu của con chó vào đúng cái lỗ Con chó nắc mạnh một phát. Cu nó lọt vào hết một nửa. Rồi con chó liếp tục đẩy vào rút ra. Giống như lúc nó chơi chó cái.
Mỗi lần con chó đẩy một cái thì chị đầm lại nhủi đầu về phía trước vì sức của nó rất mạnh.
Tiếng mấy chiếu phim chạy nghe rè rè, ngoài ra không nghe một tiếng động nào khác. Cả ba khán giả đều chăm chú nhìn lên màn ảnh, theo dõi từng động tác của
người và vật, hai diễn viên chính của cuốn phim.
Trên màn ảnh, bỗng hiện ra những hàng chữ phụ đề:
– Oh… oh! Tao sướng quá Kiki ơi.. mày làm tao sướng quá… mày làm hay hơn và… mạnh hơn thằng Andre nhiều..: Ráng lên…. chút nữa tao… tao sẽ cho… mày ăn thịt bò! Oh… oh…
Mai Hoa cười ré lên:
– Con chó này tốt số quá ! Vừa được đụ chủ lại vừa được tẩm bổ thịt bò !
Bích nói:
Nó đụ dai quá, tự lúc nãy tới giờ mà vẫn chưa ra.
Thu lên tiếng:
– Chó chơi dai lắm chứ! Bộ chị Bích chưa từng nhìn mấy con chó mắc lẹo với nhau bao giờ à?
– Lâu rồi, hồi còn nhỏ, ở dưới tỉnh thì có nhìn thấy nhưng hồi ấy mình còn là con nít có biết gì là lâu với mau.
Mai Hoa suýt suýt:
– Hai bà có ngồi im để xem phim hay không ! Xem kìa, con chó thè lưỡi ra rồi, chắc nó sắp ra.
Trên màn ảnh con chó đang nắc mau. Nó làm lia lịa một lúc rồi ngưng.
Lại có hàng chữ phụ đề hiện ra:
– Oh… oh… mày ra rồi đó Kiki… mày làm tao sướng quá mày ra nhiều quá… khí của mày nóng quá…
Mấy phút trôi qua… con chó ra rồi nhưng nó vẫn chưa rút ra. Nó tiếp tục ôm lưng người đàn bà bằng hai chân trước.
Thu giảng giải:
– Khi hai con chó chơi nhau, con đực ra rồi cũng phải lâu lầm nó mới xìu xuống. Chưa xìu xuống nó chưa rút ra được.
Chị đầm thì cứ đẩy cái mông về phía sau… Một lát khi cu chó đã xìu, nó vừa rút ra thì chị đầm nằm vật xuống thảm, lim dim mắt…
Cuốn phim tới đây thì chấm dứt.
Mai Hoa cười khúc khích:
– Coi bộ chị đầm sướng lắm. Cu của con chó dài ngoằng.
Bích phụ hoạ:
– Chẳng những dài mà còn cong cong nữa…
Thu hỏi Mai Hoa:
– Em có dám thử cho chó chơi không? Chị có thể mượn chó của một người quen, nó to và khỏe y như con chó mình vừa xem trong phim.
Hoa phát vào vai Thu:
– Thôi đi chị? Chỉ có tụi đầm nó mới dám để chó chơi chớ người mình làm sao chịu nổi. Của mình đâu có sâu như của tụi đầm. Cu chó nó đâm rách tử cung thì chết!
Bích cười cười:
– Cho chơi thì không dám chứ để cho nó liếm thì Mai Hoa đâu có ngán phải không?
Mai Hoa vênh mặt:
– Ừ, trông cái lưỡi con chó nó lè ra liếm liếm khiến em cũng phát nứng! Em vẫn thích được liếm, hai chị đều biết cả mà. Rồi cả ba người đàn bà ôm nhau cười rũ rượi…
Đêm hôm ấy họ ngủ chung một giường. Đây là một cái giường Hồng Ông, khá rộng, có lo so nhún nhảy…
Bích nghĩ nếu có Thu nhập bọn thì đảng buôn lậu của nàng có thêm một kiện tướng, thêm vây thêm cánh…
Bích biết rất rõ yếu điểm của những người có quyền thế
“Bọn đàn ông có ông nào thấy gái đẹp mà chê bao giờ… Nhiều ông điêu đứng vì đàn bà nhưng họ vẫn dại gái đều đều. Con nhỏ Thu này vừa đẹp lại vừa dâm, thích đụ, nó mà chịu nhập bọn với mình và con Hoa thì có khối thằng sẽ phải chết… và mình tha hồ tung hoành, hốt bạc…”
Nghĩ vậy nên Bích thủ thỉ ngỏ lời mời Thu gia nhập đảng buôn lậu của nàng.
Thu nghe Bích nói về chuyện buôn lậu thì ngạc nhiên. Nàng đâu có ngờ Bích và Mai Hoa là hai trùm buôn lậu. Thu nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
– Chị để cho em suy nghĩ một vài ngày. Em sẽ trả lời sau. Nhưng mà… nếu em theo chị và Mai Hoa thì em phải nghỉ sở làm à?
– Chứ sao! Làm nghề này thì em còn cần gì phải đi làm nữa. Hay là em… tiếc mấy ông Tây, ông Mèo.
Thu đấm vào vai Bích:
– Chị này ! Em đã bảo sở dĩ em cho tụi nó chơi là vì sự bắt buộc thôi chứ ai mà ham tụi nó. Vừa thọc vào được ba cái là rớt đài rồi, chán ngắt. Rồi lại còn phải chịu đựng mùi mồ hôi của tụi nó nữa cơ chứ!
Bích dụ dỗ:
– Ừ em bỏ quách sở của mấy thừng mũi lõ mất xanh ấy đi Để chị sẽ giới thiệu cho em vô số tướng tá người mình, tất cả đều thuộc loại nịnh đàn bà, nhất là đàn bà
đẹp như em. Tha hồ cho em bắt tụi nó hầu hạ…
Thu cười rúc rích:
– Vậy thì nhất rồi. Sẽ có nhiều kép, đủ để cho mình thỏa mãn, đêm bảy, ngày ba… có phải không chị?
Mai Hoa chêm vào:
– Rồi bọn mình sẽ tổ chức những đêm bề hội đồng mút mùa lệ thủy, cho nó bõ những lúc vầng đàn ông như đêm nay chẳng hạn…

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x